Vừa qua một phụ
nữ mái tóc đã điểm bạc, tay ôm một chồng giấy tờ đến gặp phóng viên ĐS
&PL trình bày việc gia đình bà bị án oan, sắp rơi vào cảnh “màn trời
chiếu đất”. Lau vội những giọt nước mắt, người phụ nữ giới thiệu mình
tên là Nguyễn Thị Trinh, trú tại TP.Pleiku – là bị đơn trong vụ tranh
chấp hợp đồng vay tài sản. Bà Trinh đề nghị báo ĐS &PL vào cuộc, bảo
vệ lẽ phải cho người dân “thấp cổ bé họng” như bà.
Tin bạn mất… nhiều thứ
Căn cứ vào tài liệu và bản án dân sự phúc thẩm số 62
ngày 4.10.2007 của TAND tỉnh Gia Lai cho thấy: từ ngày 17.7.2005 đến
ngày 25.8.2005 (âm lịch), bà Nguyễn Thị Trinh có viết 3 giấy vay tiền
của bà Tôn Nữ Mỹ Loan với tổng số tiền là 250 triệu đồng (ngày 17.7 vay
50 triệu đồng, ngày 28.7 vay 50 triệu đồng và ngày 25.8 vay 150 triệu
đồng). Bà Trinh có thế chấp quyết định cấp đất mang tên chồng là Trịnh
Mai (chồng bà). Ngoài ra, giấy vay tiền thứ 4 ghi ngày 16.10.2005 (âm
lịch) còn thể hiện bà Trinh vay 300 triệu đồng của bà Loan. Thời hạn vay
là 1 năm, lãi suất 2,5%/tháng. Cho rằng bà Trinh vi phạm nghĩa vụ trả
nợ vay như hợp đồng đã giao kết, bà Loan đã nộp đơn yêu cầu TAND TP.
Pleiku buộc bà Trinh phải trả tổng số nợ gốc là 550 triệu đồng và tính
lãi suất theo quy định của pháp luật.
Quá trình tham gia tố tụng, bà Trinh đã thừa nhận 4
giấy nợ là do bà viết. Nhưng bà cho rằng, 2 giấy nhận nợ ngày 17.7 và
ngày 28.7 có cùng số tiền vay 50 triệu đồng thực chất chỉ là một khoản
nợ (lý do bà Loan nói bị mất giấy nợ ngày 17.7 nên yêu cầu bà viết lại
giấy nợ ngày 28.7). Về giấy vay tiền 300 triệu đồng, bà Trinh thừa nhận
mình viết, nhưng chưa ghi tên người cho vay và ngày, tháng, năm. Giấy
vay tiền này bà ghi trước, để đến nhà chị Tuyết vay tiền, nhưng không
được. Vì lúc đó bà có việc phải đi TP.HCM nên chưa lấy lại tờ giấy vay
nợ đó. Sau đó, bà Loan lấy giấy vay tiền này, ghi tên mình (Tôn Nữ Mỹ
Loan – PV) là người cho vay để kiện bà. Ngược lại, bà Loan cho biết,
trước đó đã cho bà Trinh vay 250 triệu đồng. Thấy số tiền cho vay lớn,
nhưng không có tài sản thế chấp có giá trị tương đương, nên bà nói
chuyện với bà Trinh. Theo đó, bà bỏ ra tiếp 126.070.000 đồng để cho bà
Trinh trả cho ngân hàng. Mục đích là lấy giấy tờ nhà đã thế chấp tại
ngân hàng, mang đến thế chấp cho chị Tuyết vay 300 triệu đồng, để trả nợ
cho mình. Lúc đó, bà Trinh đã viết trước giấy nhận nợ cho chị Tuyết.
Nhưng khi đến nhà chị Tuyết, thì chị Tuyết không cho vay, mà đòi thẩm
định và phải có công chứng. Bà Trinh yêu cầu phải giao tiếp 173.030.000
đồng mới đưa giấy tờ nhà cho bà. Khi giao đủ tiền, bà Trinh đã giao giấy
tờ nhà cho bà và nói: “bây giờ chị mượn tiền của em, thì em cứ ghi tên
em và ngày tháng năm vào, miễn sao giấy nợ chị viết có chữ ký của chị là
được rồi”. Bà Loan thừa nhận mình đề tên và ngày tháng vào giấy vay
tiền 300 triệu đồng.
Kết quả, qua 2 cấp xét xử sơ thẩm (TAND TP. Pleicu),
TAND tỉnh Gia Lai (phúc thẩm), đã buộc bà Nguyễn Thị Trinh phải trả cho
bà Tôn Nữ Mỹ Loan 599.912.500 đồng (trong đó nợ gốc là 550 triệu đồng,
nợ lãi 49.912.500 đồng). Bà Loan phải trả cho bà Trinh các giấy tờ nhà
đất của gia đình bà Trinh. Ngoài ra, bà Trinh còn phải chịu 19.998.250
đồng án phí.
Cần xem xét theo trình tự giám đốc thẩm
Trong đơn khiếu nại giám đốc thẩm gửi ông Chánh án
TAND tối cao, Viện trưởng VKSND tối cao, bà Nguyễn Thị Trinh và ông
Trịnh Mai viết: TAND TP. Pleiku và TAND tỉnh Gia Lai vi phạm nghiêm
trọng tố tụng khi tiến hành xét xử vụ án này. Thứ nhất, TAND cấp sơ thẩm
và phúc thẩm không đưa ông Trịnh Mai vào tham gia tố tụng với tư cách
là người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan. Bởi giấy tờ bà Trinh thế
chấp cho bà Loan là quyết định cấp đất mang tên ông Trịnh Mai. ông Trịnh
Mai đã có đơn kháng cáo nhưng không được TAND tỉnh Gia Lai xem xét giải
quyết. Theo ý kiến của ông Mai và các con, phần tài sản chung của gia
đình, họ không đồng ý phân chia hoặc bán đấu giá để trả nợ cho bà Trinh.
Thứ hai, giấy vay tiền 300 triệu đồng ngày 16.1.2005
(âm lịch) tức là ngày 17.11.2005 dương lịch có thời hạn trả nợ 12 tháng.
Như vậy, đến ngày 17.11.2006 giấy vay tiền này mới đến hạn. Vậy tại sao
ngày 30.3.2006, TAND TP. Pleiku đã thụ lý vụ tranh chấp hợp đồng dân sự
vay tài sản, trong khi thời hạn quy định bị đơn có nghĩa vụ thanh toán
nợ chưa đến hạn? ĐS&PL đã tham khảo ý kiến của nhiều chuyên gia pháp
lý về vấn đề này và nhận được ý kiến: trong trường hợp này, toà nên áp
dụng Điều 168 Bộ luật Tố tụng dân sự trả lại đơn đơn khởi kiện vì chưa
đủ điều kiện khởi kiện. Thứ ba, giấy vay nợ 300 triệu ghi ngày
16.10.2005 (âm lịch), nguyên đơn (bà Loan) đã thừa nhận tự mình điền tên
và ngày tháng mượn tiền. Bản thân bà Trinh không hề nhận số tiền 300
triệu đồng. Điều này phù hợp với thực tế, vì tại thời điểm ngày
16.10.2005 (âm lịch), bà Trinh đang ở TP. HCM. Bà Loan đã khai trước cơ
quan tiến hành tố tụng, thời điểm bà tự điền tên người cho vay và ngày
tháng là ngày 24.12.2005. Vậy tờ giấy vay tiền 300 triệu đồng có đáng
tin cậy?
Thiết nghĩ, những khúc mắc trên chỉ được làm sáng tỏ,
khi bản án dân sự phúc thẩm số 62 ra ngày 4.10.2007 của TAND tỉnh Gia
Lai được giám đốc thẩm. ông Chánh án TAND tỉnh Gia Lai Võ Đông Sơ đã có
văn bản số 200 ra ngày 31.12.2007 gửi Viện trưởng VKSND tối cao, Chánh
án TAND tối cao có nội dung: “…TAND tỉnh Gia Lai đề nghị Viện trưởng
VKSND tối cao, Chánh án TAND tối cao xem xét lại vụ án này theo thủ tục
giám đốc thẩm, nếu sai thì kháng nghị, còn xét xử đúng thì trả lời đơn
để bà Trinh tự nguyện thi hành án, không đến Toà án tỉnh Gia Lai nữa”.
Ngày13.5.2008, ông Phó viện trưởng VKSND tối cao Khuất Văn Nga cũng có
văn bản số 44 gửi Trưởng Cơ quan Thi hành án dân sự TP. Pleiku, tỉnh Gia
Lai, yêu cầu hoãn thi hành bản án số 62 trong thời hạn 90 ngày để có
thời gian xem xét hồ sơ vụ án theo thủ tục giám đốc thẩm.
SOURCE: BÁO ĐỜI SỐNG PHÁP LUẬT



11:41 AM
Hoàng Phong Nhã
Posted in:
0 comments:
Post a Comment