Friday, November 22, 2013

TRANH CHẤP DO MUA ĐẤT ĐỂ NGƯỜI KHÁC ĐỨNG TÊN


019 VĂN ĐOÀN
Nếu tòa căn cứ vào thực tế giao dịch để xét xử thì VKS lại dựa vào “giấy đỏ” để bênh vực người đứng tên.
Ngày 8-5, VKSND huyện Chơn Thành, tỉnh Bình Phước đã kháng nghị bản án đòi tài sản mà TAND huyện Chơn Thành xét xử vào tháng 4-2008 vì có nhiều tình tiết chưa đúng với thực tế.
Em nói Đông, chị nói Tây
Bà T. (ngụ phường 11, TP Cao Lãnh, tỉnh Đồng Tháp) và bà N. (ngụ phường 10, quận 6, TP.HCM) là hai chị em ruột.
Tháng 10-2007, bà N. kiện bà T. ra tòa để đòi lại hơn 100 ha đất tại huyện Chơn Thành, Bình Phước. Theo bà N. thì vào tháng 1-2003, bà đã mua diện tích đất trên với giá tiền gần 350 triệu đồng. Bà N.  đã đặt cọc cho hai chủ đất số tiền hơn 40 triệu đồng… Trước ngày bà giao đủ tiền cho hai chủ đất, người chị là bà T. có đến năn nỉ xin được đứng tên trên giấy tờ đất để “chứng minh tài chính cho con đi du học nước ngoài”. Vì thương chị nên bà N. đồng ý. Sau đó, bà N. gửi cho chủ đất một giấy ủy quyền cho phép bà T. được đứng tên trên “giấy đỏ”. Bà N. đã tự tay giao đủ tiền cho hai chủ đất có sự chứng kiến của cán bộ xã Minh Lập. Sau khi làm xong mọi thủ tục, bà N. giao cho anh mình quản lý, chăm sóc đất.

Nhưng rồi con của bà T. không làm được hồ sơ đi du học. Tháng 9-2006, bà N. yêu cầu bà T. phải trả lại đất nhưng không được. Tháng 4-2007, bà N. yêu cầu UBND xã Minh Lập ngăn chặn không cho bà T. bán đất. Lúc này, bà N. mới phát hiện bà T. đã bán gần 5 ha đất cho người khác.
Phía bà T. khăng khăng mình mới là chủ đất thực sự. Chính bà đã đưa số điện thoại của chủ đất để bà N. đến thương lượng giúp. Sau khi thống nhất được giá đất, bà T. đã nhờ người em mang lên TP.HCM hơn 40 triệu đồng để đưa cho bà N. đi đặt cọc. Để có đủ tiền mua đất, bà T. phải rút hết số tiền tiết kiệm và xin của một người em là Việt kiều 20 ngàn đôla.
Khi đi giao tiền cho chủ đất tại UBND xã Minh Lập, bà T. đã gọi bà N. đi cùng. Chính bà T. là người trực tiếp giao 300 triệu đồng còn lại cho chủ đất. Cũng bà T. đã ký tên vào hồ sơ chuyển nhượng đất trước sự chứng kiến của cán bộ xã Minh Lập. Sau đó ít lâu, bà T. đã được cấp “giấy đỏ” và bà đã sử dụng đất từ năm 2003 cho đến khi xảy ra tranh chấp.
Ai đúng, ai sai?
Tháng 4-2008, TAND huyện Chơn Thành xử sơ thẩm vụ án. Theo tòa này, bà T. chỉ là người đứng tên giùm trên “giấy đỏ”. Người bán đất cũng xác nhận: “Bà N. có yêu cầu khi làm hợp đồng thì để cho anh bà đứng tên và bà N. là người đưa tiền cọc…”. Do đó, khi ra xã làm hợp đồng chuyển nhượng đất thì bà T. ký hợp đồng, còn bà N. là người đưa tiền. Cán bộ xã cũng xác nhận bà N. là người đưa tiền cho chủ đất chứ không phải bà T.
Tuy cho rằng đã đưa cho người em hơn 40 triệu đồng để đặt cọc nhưng bà T. không có giấy tờ chứng minh. Số tiền 20 ngàn đôla mà bà T. nói đã được người em ở nước ngoài cho cũng không rõ nguồn gốc. Đối với số tiền 300 triệu đồng mà bà T. cho rằng mình là người trực tiếp giao cho chủ đất, giấy xác nhận tiền và tờ trình của chủ đất có mâu thuẫn nhau. Mặc dù số tiền hơn 300 triệu đồng là một tài sản lớn nhưng bà T. lại một mình đi thanh toán trong khi chồng bà có mặt tại khu đất lại không tham gia giao nhận hay ký hợp đồng. Tòa này tuyên buộc bà T. phải trả lại cho bà N. hơn 100 ha đất và một số tài sản trên đất. Không đồng ý, bà T. đã kháng cáo.
Tháng 5, VKSND huyện Chơn Thành đã kháng nghị bản án trên. Thực tế, con bà T. không đi du học. Hơn nữa, bà N. cũng không có chứng cứ gì thể hiện có việc thỏa thuận này với bà T. trong khi lời khai của các nhân chứng còn nhiều mâu thuẫn. Căn cứ vào hợp đồng chuyển nhượng đất giữa bà T. với chủ đất và bà T. cũng đã được cấp “giấy đỏ”, viện này đề nghị tòa nên công nhận quyền sử dụng đất cho bà T.
SOURCE: BÁO PHÁP LUẬT TPHCM

0 comments:

Post a Comment

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | LunarPages Coupon Code