HOÀNG VĂN
Theo hồ sơ vụ
án, năm 1970, cha mẹ bà Lưu Thị Út cho bà Lê Thị Nuôi ở nhờ một căn nhà
vách ván lợp tôn, nền đất, diện tích 76 m2 tại số 171 đường 2/4, Vạn
Thắng (Nha Trang). Hai bên không làm giấy tờ, cũng không hẹn thời gian
trả. Mười sáu năm sau, cha mẹ bà Út đòi lại nhà cho ở nhờ nhưng bà Nuôi
không chịu nên phát sinh tranh chấp.
“Bó tay” vì án xa rời thực tế
Sau đó, cha mẹ bà Út qua đời. Bà Út được các anh em
trong nhà ủy quyền khởi kiện. Tháng 7-2000, TAND TP Nha Trang đưa vụ
kiện ra xử sơ thẩm, chấp nhận yêu cầu của bà Út, buộc gia đình bà Nuôi
phải trả lại toàn bộ nhà đất.
Bà Nuôi kháng cáo. Tháng 10-2000, TAND tỉnh Khánh Hòa
mở phiên phúc thẩm, tuyên buộc gia đình bà Nuôi phải trả 1/2 nhà đất.
Tòa xác định vị trí nhà đất như sau: “Tính từ mặt đường hẻm 157 đường
2/4 Nha Trang, chia đều nhà đất đang tranh chấp thành hai phần; 1/2 nhà
đất giao cho các đồng thừa kế của ông Châu, bà Bảy (cha mẹ bà Út – NV)
do bà Út đại diện. Vị trí tứ giáp: phía tây giáp hẻm 157 đường 2/4; phía
nam giáp nhà đất của bà Nguyễn Thị Trường; phía bắc giáp nhà đất còn
lại của bà Nuôi; phía đông giáp nhà đất của bà Lê Kim Mỹ” (bà Trường, bà
Mỹ là chủ các nhà liền kề).
Thoạt nhìn bản án có vẻ cụ thể. Tuy nhiên, khi Thi
hành án dân sự (THA) TP Nha Trang bắt tay vào việc thì mới phát hiện
rằng tòa tuyên quá xa rời thực tế. Trước hết, tòa chia đều nhà đất tranh
chấp mà không có sơ đồ bản vẽ kèm theo, không có diện tích cụ thể. Cạnh
đó, khi xác định vị trí tứ giáp, hướng phía đông thay vì giáp sân trống
theo thực tế thì lại giáp nhà bà Mỹ, tức tòa đã đưa phần sân trống vào
tài sản tranh chấp, vượt ngoài phạm vi khởi kiện của bà Út. Hơn nữa,
phần nhà gia đình bà Nuôi ở bên trong không được tòa giải quyết về lối
đi…
Hơn bảy năm im lặng
Loay hoay mãi, tháng 8-2001, THA TP Nha Trang phải đề
nghị TAND tối cao, VKSND tối cao xem xét kháng nghị giám đốc thẩm bản
án trên để khắc phục những điểm vô lý. Không thấy trả lời, tháng 3-2004,
THA TP Nha Trang tiếp tục có công văn gửi TAND tối cao và VKSND tối cao
đề nghị sớm giải quyết.
Trước đó, Cục THA (Bộ Tư pháp) cũng chuyển đơn khiếu
nại của bà Út đến Tòa dân sự TAND tối cao, song mọi việc dậm chân tại
chỗ nên bà Út phải gửi đơn đến Thanh tra Chính phủ. Tháng 10-2005, Vụ
Tiếp dân và xử lý đơn của Thanh tra Chính phủ hướng dẫn bà gửi đơn đến
TAND tối cao và VKSND tối cao. Thế là bà Út tiếp tục gửi đơn khiếu nại
theo hướng dẫn nhưng chờ mãi không thấy hồi âm nên bà phải cầu cứu đến
Ủy ban Pháp luật của Quốc hội khóa XI. Tháng 11-2005, Ủy ban Pháp luật
có công văn gửi chánh án TAND tối cao, viện trưởng VKSND tối cao đề nghị
giải quyết theo thẩm quyền, trả lời bà Út và thông báo kết quả đến Ủy
ban Pháp luật.
Tháng 9-2006, chánh án TAND TP Nha Trang lại có công
văn gửi TAND tối cao và VKSND tối cao báo cáo về đề nghị xem xét giám
đốc thẩm của THA TP Nha Trang cùng khiếu nại của bà Út.
Sau rất nhiều đơn thư khiếu nại của đương sự cũng như
công văn đề nghị của các cơ quan chức năng như trên, mọi việc vẫn chìm
vào im lặng. Hơn bảy năm nay, bản án còn nằm trên giấy, cơ quan THA bế
tắc, đương sự thì quá mệt mỏi vì quyền lợi hợp pháp không được bảo vệ.
Chúng tôi đề nghị lãnh đạo TAND tối cao, VKSND tối cao xem xét lại vụ án này.
SOURCE: BÁO PHÁP LUẬT TPHCM
0 comments:
Post a Comment