TAND Tối cao tại
TPHCM ngày 5.12.2008 mở phiên xử phúc thẩm vụ tranh chấp tiền bồi
thường hợp đồng bảo hiểm nhân thọ (BHNT). Dù chỉ là một trường hợp cụ
thể, nhưng qua đó cho thấy “thượng đế” thường luôn nắm đằng lưỡi.
Vụ kiện giữa nguyên đơn là bà Huỳnh Thị Thảo và bị
đơn là Công ty TNHH BHNT Prudential Việt Nam (sau đây gọi tắt là
Prudential VN). Theo đơn khởi kiện, ngày 7.2.2006 bà Thảo mua BHNT của
Prudential VN cho con trai là Nguyễn Văn Nghĩa, thời hạn đóng bảo hiểm
15 năm, giá trị hợp đồng 70 triệu đồng cho sản phẩm “Phú tích lũy định
kỳ gia tăng”, kèm theo sản phẩm bổ trợ “chết và tàn tật” là 80 triệu
đồng.
Bà Thảo đã đóng tiền được 1 năm (7.590.000 đồng). Tối 5.3.2006, trên đường từ Vĩnh Long về Sa Đéc (Đồng Tháp), đến cầu Cái Cam (Vĩnh Long) thì Nghĩa bị tai nạn giao thông, tử vong. Sau đó, bà Thảo yêu cầu Prudential VN xem xét, đền bù quyền lợi bảo hiểm, nhưng Prudential VN từ chối không đền bù vì cho rằng hợp đồng bảo hiểm trước đó đã vô hiệu, không có hiệu lực.
Bà Thảo đã đóng tiền được 1 năm (7.590.000 đồng). Tối 5.3.2006, trên đường từ Vĩnh Long về Sa Đéc (Đồng Tháp), đến cầu Cái Cam (Vĩnh Long) thì Nghĩa bị tai nạn giao thông, tử vong. Sau đó, bà Thảo yêu cầu Prudential VN xem xét, đền bù quyền lợi bảo hiểm, nhưng Prudential VN từ chối không đền bù vì cho rằng hợp đồng bảo hiểm trước đó đã vô hiệu, không có hiệu lực.
Lý do Prudential VN đưa ra là trước khi ký hợp đồng
mua bảo hiểm bà Thảo đã vi phạm, không kê khai trung thực về tình trạng
sức khỏe của anh Nghĩa. Vì vậy, Prudential VN chỉ trả lại số tiền bà
Thảo đã đóng. Không chấp nhận, bà Thảo đưa vụ việc ra tòa nhờ phân xử.
Tháng 8.2008, vụ kiện được TAND tỉnh Đồng Tháp đưa ra
xét xử sơ thẩm. Tòa sơ thẩm áp dụng Luật Kinh doanh bảo hiểm để xem xét
vụ kiện. Theo tòa, hợp đồng BHNT của bà Thảo đã bị vô hiệu vì theo quy
định của Prudential VN thì bà Thảo phải kê khai đầy đủ, khẳng định rõ
“có” hoặc “không” các câu hỏi trong phần khai chi tiết về sức khỏe, mà
cụ thể ở câu số 7(b): bạn đã, đang có sử dụng ma túy hoặc chất gây
nghiện không?, bà Thảo đánh dấu chéo vào ô “không”; trong khi ngày
18.12.2001, Trung tâm y tế dự phòng Đồng Tháp ra thông báo anh Nghĩa bị
HIV. HĐXX nhận xét bà Thảo đã vi phạm phần cam kết, khai không trung
thực được quy định tại điều 18, 19 Luật Kinh doanh bảo hiểm nên tuyên
bác yêu cầu của bà Thảo đòi Prudential VN bồi thường 150 triệu đồng.
Tại phiên tòa phúc thẩm, HĐXX nhận định bà Thảo mua
BHNT không phải vì mục đích kinh doanh, nên đây chỉ là hợp đồng dân sự.
Việc Tòa sơ thẩm áp dụng Luật Kinh doanh bảo hiểm xem xét vụ kiện là
không phù hợp. Tòa phúc thẩm cũng cho rằng, quy định ghi trong hợp đồng
“nếu kê khai không trung thực… thì hợp đồng sẽ vô hiệu” là vi phạm pháp
luật. Bởi lẽ, hợp đồng chỉ vô hiệu khi vi phạm các điều cấm của pháp
luật, được quy định trong Bộ luật Dân sự. Ngoài những lý do trên, do bản
án sơ thẩm còn có những vi phạm tố tụng khác nên HĐXX tuyên hủy án sơ
thẩm để xét xử lại.
Theo lãnh đạo một công ty bảo hiểm, quy định ràng
buộc trong mẫu hợp đồng tranh chấp tại phiên tòa được rất nhiều các công
ty bảo hiểm sử dụng. Vì vậy, từ kết quả của vụ kiện này, rất có thể
nhiều công ty bảo hiểm sẽ phải điều chỉnh mẫu hợp đồng, liên quan đến
hàng vạn khách hàng.
Chiếu theo Bộ luật Dân sự là đúng
Hợp đồng BHNT này là hợp đồng dân sự ghi nhận sự thỏa thuận của các bên. Người mua bảo hiểm phải có nghĩa vụ đóng tiền bảo hiểm đúng kỳ hạn. Bên bảo hiểm phải đền bù khi các điều kiện bảo hiểm xảy ra như tai nạn, bệnh tật, tử vong… Các bên phải tuân thủ các điều kiện đã thỏa thuận nhưng các thỏa thuận này phải tuân thủ đúng các quy định của Bộ luật Dân sự. Bên cạnh đó, luật quy định các giao dịch dân sự chỉ vô hiệu khi: vi phạm điều cấm, trái đạo đức xã hội, giao dịch giả tạo… Luật không quy định khi giao kết hợp đồng mà kê khai không đầy đủ là vô hiệu. Vì vậy, quy định này của hợp đồng là không có giá trị pháp lý. (Luật sư Lê Hồng Nguyên, Đoàn luật sư TP.HCM)
SOURCE: BÁO THANH NIÊN
Trích dẫn từ:



11:34 AM
Hoàng Phong Nhã
Posted in:
0 comments:
Post a Comment