Thursday, February 13, 2014

THỰC HIỆN QUYỀN, NGHĨA VỤ GIÁM HỘ: MUỐN CHĂM SÓC CÔ, PHẢI XIN PHÉP PHƯỜNG?

NG.VẸN – CL
Người được giao quyền nuôi người cô già mù lòa lại thường xuyên bỏ mặc bà trong căn nhà khóa trái cửa. Chuyện tưởng như đùa này lại có thật 100%, xảy ra tại phường Lê Bình (quận Cái Răng, TP Cần Thơ). Để có thể đến chăm sóc cô ruột là bà Phan Thị Diệu Hương (76 tuổi, bị mù hai mắt) đang sống tại khu vực Yên Hòa thuộc phường Lê Bình, chị Phan Nguyễn Thanh Tuyền (ngụ cùng phường) đã phải nộp đơn xin phép… UBND phường!
Người cô già đơn thân
Đơn của chị Tuyền viết: “Tôi viết đơn này gửi đến quý cơ quan để xin phép cho tôi được đến thăm và chăm sóc cô tôi những lúc khó khăn và giúp đỡ lo thêm việc ăn uống cho cô tôi vì cô tôi mù lòa và tuổi già sức yếu”. Ông Nguyễn Văn Sang, Phó Chủ tịch UBND phường Lê Bình, đã có bút phê trong đơn như sau: “Chuyển lãnh đạo khu vực Yên Hòa xem xét theo đơn xin của Phan Nguyễn Thanh Tuyền, tạo điều kiện thuận lợi cho đương sự được phép đến thăm và chăm sóc người thân”.
Có lẽ ít ai ngờ rằng người cô nêu trong đơn đang gần như bị giam lỏng trong căn nhà của chính mình với cửa bên ngoài bị khóa trái. Bà lần dò từng bước tìm hướng đi ra cửa mỗi khi ai đó gọi.
Bà Hương không có con, được người cháu tên là Phan Công Dũng đưa về khu vực Yên Hòa để chăm sóc từ khoảng tháng 7-2008. Anh Dũng là anh họ của chị Tuyền, cả hai đều gọi bà Hương bằng cô ruột. Mỗi ngày vợ anh Dũng mang cơm nước đến cho bà Hương. Tuy nhiên, theo lời một người hàng xóm thì vợ anh Dũng chỉ đem cơm vào khoảng 10 giờ sáng rồi thôi. Có nghĩa là cả ngày bà Hương chỉ có duy nhất bữa cơm! Có lần người hàng xóm này thử vào xem thì thấy phần cơm của bà Hương chỉ có cơm và miếng cá nục. Có lẽ vì không có đủ dinh dưỡng nên chỉ vài tháng sau thì bà Hương không đi nổi, phải chống hai tay lết dài đến cửa sổ mỗi khi có ai gọi. Sức khỏe bà dần suy kiệt, tay chân, mình mẩy đầy vết muỗi cắn.
Nóng lòng, chị Tuyền vội vàng đưa bà Hương nhập viện nhưng mới được vài ngày thì anh Dũng lại đưa bà về nhà, không cho ở trong bệnh viện nữa.
Chính quyền thiếu sâu sát
Bức xúc trước việc cô mình dường như bị ngược đãi, chị Tuyền đã nộp đơn đề nghị chính quyền cho chị được chăm sóc bà Hương. Sau khi chuyện vỡ lở thì phần ăn của bà Hương có thêm củ khoai, trái chuối luộc để dành cho bà ăn buổi tối. Tuy nhiên, bà Hương vẫn rất khổ sở trong các sinh hoạt hàng ngày. Có hôm bà không biết nhà vệ sinh ở đâu, phải kêu lên để nhờ hàng xóm chỉ giùm. Khi khát nước, đôi khi bà bò lại vòi nước uống đỡ. Bà phải ngủ không mùng mền, chỉ nằm trên một chiếc võng đặt gần nhà vệ sinh.
Chiều qua (28-4), khi chúng tôi tìm đến nhà bà Hương thì cái ổ khóa vẫn lạnh lùng khóa kín bên ngoài. Vẫn đang ở một mình trong nhà, bà Hương đã phải nhận lấy thức uống do chị Tuyền đưa qua cửa sổ duy nhất của căn nhà.

Trao đổi với chúng tôi, ông Nguyễn Hữu Lợi, cán bộ phụ trách an ninh khu vực Yên Hòa, cho biết: “Bà Hương thuộc diện được nhà nước trợ cấp hàng tháng và anh Dũng đã xin nhận số tiền trợ cấp để chăm lo cho bà. Thế nhưng anh Dũng lại chăm sóc bà không chu đáo…”.
Chúng tôi liên hệ với UBND phường Lê Bình nhưng không gặp được Chủ tịch Lê Tấn Thành vì ông đang bận họp ở quận Cái Răng. Khi nghe chúng tôi phản ánh qua điện thoại về việc bà Hương bị ngược đãi, ông Thành khẳng định: “Không phải vậy đâu, lâu nay anh Dũng nuôi bà Hương nhưng nay thì cô Tuyền muốn nuôi. Gia đình anh Dũng vừa gửi đơn yêu cầu phường can thiệp vì cô Tuyền đã chở bà Hương đi đâu mất rồi (!). Khi nào tìm được bà Hương, tôi sẽ đưa ra hướng giải quyết cụ thể”.
SOURCE: BÁO PHÁP LUẬT TPHCM

0 comments:

Post a Comment

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | LunarPages Coupon Code