QUỐC CƯỜNG – ĐỨC HẢI
Dân trí – Một
câu chuyện đau lòng có thật tại tỉnh Hà Giang: Bảy người con, 2 trai, 5
gái, đồng đứng đơn tố cáo cha đẻ. Riêng cô út thương cha không ký vào
đơn, nhưng cho các anh chị mượn xe ôtô lên tỉnh kiện cha.
Mâu thuẫn gia đình vì chuyện đất đai
Cụ Nguyễn Văn Nghĩa, nhà ở tổ 1, khu phố Quang Sơn,
thị trấn Việt Quang, huyện Bắc Quang (Hà Giang) năm nay đã 89 tuổi, gẫy 2
chân, đi lại phải dùng nạng. Ở cái tuổi gần đất xa trời, cụ lại phải
hứng chịu nỗi đau khổ, nhục nhã lớn nhất trong cuộc đời: bị chính những
người con đẻ lập đơn kiện. Có lẽ cụ còn là người Việt Nam đầu tiên bị
đông con kiện đến như vậy.
Khi chúng tôi tìm đến nhà cụ Nghĩa, hàng xóm xung quanh đều biết chuyện gia đình cụ và tỏ ý thương cảm cho hoàn cảnh trớ trêu, đau buồn của cụ.
Khi chúng tôi tìm đến nhà cụ Nghĩa, hàng xóm xung quanh đều biết chuyện gia đình cụ và tỏ ý thương cảm cho hoàn cảnh trớ trêu, đau buồn của cụ.
Tám đứa con của cụ, “đứa” ít tuổi nhất cũng đã… 43
tuổi, nhiều nhất là gần 65, cũng đã lên tuổi ông bà. Nhà đứa kém nhất
cũng thuộc hàng khá giả, có của ăn của để ở thị trấn phố huyện này.
Người làm nghề buôn vàng, người buôn hàng đồ sắt, người xây khách sạn,
có người trong tay nắm gần chục chiếc xe khách đường dài… Vậy vì đâu mà
xảy ra câu chuyện trớ trêu ngày hôm nay?
Năm 1937, cụ Nguyễn Văn Nghĩa rời bỏ vùng quê lúa
Kiến Xương, Thái Bình lên huyện Bắc Quang này khai hoang, làm kinh tế
mới. Hai cụ sinh được 9 người, 2 trai và 7 gái, rau cháo nuôi các con ăn
học nên người cho đến ngày hôm nay.
Là một trong những người đầu tiên lên khai hoang vùng
kinh tế mới nên cụ có khá nhiều đất đai. Năm 1984, thị trấn Việt Quang
thành lập, có thu hồi của cụ Nghĩa hơn 2.700 m2 đất ở ngay trung tâm
UBND huyện.
Sau đó, huyện cấp cho cụ Nghĩa một khu đất làm nhà ở
tổ 1, khu phố số 3 (gần thị trấn). Có quyết định, song cụ Nghĩa không
muốn nhận mảnh đất này vì là đất ruộng lầy lội, khó dựng nhà. Bà Phúc
(con gái thứ 5 của cụ) cũng có đất bị giải toả và đang chờ được cấp đất
đã xin huyện cho mình nhận thế phần đất này (nhưng không thay quyết
định).
Cụ Nghĩa lại chuyển lên ở mảnh đất do chính cụ có công khai phá từ năm 1958 (ở một khu đất khác). Sau này, cụ Nghĩa liên tục làm đơn gửi lên các cấp xin được cấp đất ở mới theo tinh thần thu hồi đất GPMB.
Cụ Nghĩa lại chuyển lên ở mảnh đất do chính cụ có công khai phá từ năm 1958 (ở một khu đất khác). Sau này, cụ Nghĩa liên tục làm đơn gửi lên các cấp xin được cấp đất ở mới theo tinh thần thu hồi đất GPMB.
Ngày 02/12/2004, UBND huyện Bắc Quang đã có quyết
định số 3162/QĐ-UB đồng ý cấp cho cụ Nghĩa 1 mảnh đất ở cạnh khuôn viên
nhà khách uỷ ban, diện tích là 85,5 m2.
Sự việc tưởng thế là xong. Ai ngờ chính từ đây trong
gia đình cụ bắt đầu nảy sinh những mâu thuẫn về việc tranh giành tài sản
thừa kế (mảnh đất cụ Nghĩa mới được cấp) khiến cha – con, anh chị em
trong nhà không nhìn mặt nhau.
Bảy con rủ nhau kiện cha già
Khởi xướng vụ việc chính là người con gái thứ năm của cụ, bà Nguyễn Thị Phúc (gần 60 tuổi).
Sau khi cụ Nghĩa được cấp mảnh đất mới, bà Phúc lên
nói chuyện với bố với đại ý bố đã già, mảnh đất mới được cấp nên bán đi,
chia đều cho các con.
Cụ Nghĩa không bằng lòng vì của cải, gia sản cả đời
cụ gây dựng gần như đều đã cho hoặc chuyển nhượng cho các con rồi. Giờ
còn mảnh đất này, cụ muốn ưu ái cho con gái Nguyễn Thị Tiến (người nuôi
cụ) để sau này có chỗ hương khói khi nhắm mắt.
Sau đó, cụ Nghĩa sang tên mảnh đất cho con gái Nguyễn Thị Tiến.
Thấy vậy, bà Phúc liền vận động đám anh chị em còn
lại trong nhà đồng loạt ký đơn tố cáo sự việc cha mình là cụ Nghĩa đã
gian dối khi kê khai đòi bồi thường đất. Bà Phúc cho rằng cụ Nghĩa đã
được cấp đất (theo diện đề bù) từ lâu rồi. Bà cùng cha đã đổi cho nhau
và sau nay nói dối huyện để xin thêm đất. Giờ, mấy chị em nhà bà “ân
hận” vì việc làm sai trái trên nên đi thú nhận sự thật.
Sau đó, UBND huyện Bắc Quang đã ra công văn số 1876/QĐ-UB, ngày 26/7/2006, thu hồi lại mảnh đất đã cấp cho ông Nguyễn Văn Nghĩa.
Kể từ đó, cụ ông 89 tuổi lại chống nạng đi gõ cửa khắp nơi để đòi quyền lợi.
Trao đổi với ông Mai Đức Thắng, Phó Phòng Tài nguyên –
Môi trường huyện Bắc Quang, người trực tiếp làm vụ kiện của gia đình cụ
Nghĩa thì được biết: Công văn số 70/CV-UB ngày 14/3/1985 của UBND huyện
Bắc Quang đã thu hồi đất toàn xã Việt Vinh ngày đó rồi. Sau đó đã cắm
lại đất tái định cư trên chính mảnh đất của cụ Nghĩa khai phá (năm 1958)
cho bà Phúc, con gái cụ. Hai cha con có đất ở hai nơi đã đổi đất cho
nhau. Kết luận, cụ Nghĩa và con gái trong diện giải toả đều đã nhận đất
đền bù GPMB rồi. Vậy không cấp thêm nữa.
Luật sư Bùi Đình Ứng, Đoàn luật sư Hà Nội, thì cho
biết: Căn cứ vào những lá đơn tố cáo cha của các con cụ Nghĩa, Cơ quan
CSĐT có thể khởi tố 7 người con này tội “vi phạm các quy định quản lý
đất đai” theo điều 174 – Bộ luật Hình sự. Có thể căn cứ vào các bằng
chứng và sự nhập nhèm giữa các giấy tờ để quy trách nhiệm hình sự với
từng các nhân cụ thể. Nếu điều tra cụ thể mà không thấy bằng chứng việc
cụ Nghĩa đi khiếu nại không đúng sự thật, Cơ quan CSĐT có thể khởi tố 7
người con ông Nghĩa về tội Vu khống – điều 122 Bộ luật hình sự.
Câu chuyện gia đình cụ Nghĩa, đến lúc này vẫn chưa
sáng tỏ. Chưa thể khẳng định cụ Nghĩa có hoàn toàn bị oan ức trong việc
này, song rõ ràng việc làm của các con cụ, đến sỏi đá cũng thấy đau
lòng.
SOURCE: BÁO DÂN TRÍ
Trích dẫn từ: http://thuvienphapluat.com/?CT=NW&NID=14830
0 comments:
Post a Comment