HIỂN CỪ
THANHNIEN -
Gần 1 năm qua, anh T.X.Kh ở xã Tịnh Bình, huyện Sơn Tịnh (Quảng Ngãi)
liên tục vác đơn đến các cơ quan chức năng tố cáo vợ và cha vợ đã lừa
dối trong chuyện hôn nhân, đồng thời đòi bồi thường danh dự cho mình.
Chia tay vì vợ không có “cái đó”
Trong lá đơn tố cáo, anh T.X.Kh cho biết: Sau một
thời gian ngắn tìm hiểu cô N.T.K (ở cùng thôn), ông N.T.H – cha cô K.
bảo: “Thời gian hai đứa tìm hiểu với nhau như thế là đủ rồi, về thưa
chuyện với gia đình để ông gả con gái cho”. Kh. như mở cờ trong bụng,
nghĩ rằng mình đã “trúng số” vì thấy gia đình ông H. cũng như cô K. một
mực thương yêu chàng con rể tương lai. Tháng 6.2005, cô K. chính thức
bước lên xe hoa về nhà chồng trong những lời chúc tụng “trăm năm hạnh
phúc” của hai bên gia đình, bạn bè và người thân.
Tuy nhiên, hạnh phúc đến với đôi vợ chồng trẻ này
thật ngắn ngủi, bởi sau đó, đêm tân hôn, cô K. từ chối những lời yêu
thương, không cho chồng đụng đến người mình. Dù đã nói những lời yêu
thương “có cánh” rồi năn nỉ nhưng K. vẫn một mực chối từ “quan hệ” với
chồng. Dùng dằng mãi, anh Kh. mới phát hiện ra vợ mình “vô mao”. Kể từ
lúc ấy, hai người lặng thinh, phần ai nấy ngủ. Ba ngày sau, cô K. lẳng
lặng thu xếp đồ đạc và nói với chồng về nhà cha mẹ mình chơi ít bữa. Mấy
ngày chờ đợi nhưng anh Kh. vẫn không thấy vợ quay về đành sang nhà vợ
để tìm hiểu thực hư liền bị cha vợ bắt quỳ và xin lỗi từng người rồi
tuyên bố không cho cô K. về nhà anh Kh. nữa. Còn cô K. thì bảo không thể
sống chung với Kh. nữa. Bực tức với cách hành xử của vợ và cha vợ, anh
Kh. đã kiện lên xã đòi nhà bên vợ phải trả tiền, vàng khi sính lễ và bồi
thường danh dự cho mình vì cho rằng gia đình ông H. đã “tính toán kỹ
càng” trước khi gả con gái cho mình. “Tôi đã bị họ (gia đình bên vợ và
vợ – PV) lừa dối, cố tình giấu nhẹm cái đó” – anh Kh. nói.
Cuộc hôn nhân của K. và Kh. kết thúc chóng vánh. Cô
K. rời gia đình lên Tây Nguyên mưu sinh và sau đó anh Kh. cũng tìm được
người yêu mới, tâm đầu ý hợp với mình.
Tưởng mọi chuyện trôi qua êm thấm, nào ngờ…
“Sẽ kiện tới cùng” (?!)
Tháng 1.2007, Kh. đến UBND xã Tịnh Bình xin đăng ký
kết hôn với người vợ sau là N.T.T.T ở xã Tịnh Hiệp. Tuy nhiên bộ phận tư
pháp xã không đồng ý vì cho rằng trước đây anh Kh. đã đăng ký kết hôn
với chị K. Dù không được chấp nhận nhưng sau đó Kh. vẫn tổ chức đám cưới
với T. và họ đã có con. Một lần nữa, anh Kh. lên UBND xã đăng ký khai
sinh cho con nhưng vẫn không được chấp nhận vì giữa Kh. và T. chưa có
giấy đăng ký kết hôn. Một cán bộ tư pháp xã cho biết: “Theo Nghị định
158CP/TTg, nếu cha mẹ không có đăng ký kết hôn thì không thể làm giấy
khai sinh cho con mang họ cha được”. Do vậy, Tư pháp xã Tịnh Bình đã
hướng dẫn anh Kh. về UBND xã Tịnh Hiệp đăng ký khai sinh cho con vì
người vợ sau có hộ khẩu tại đây đồng thời nên gửi đơn đến tòa án xin ly
hôn với chị K. Sau khi tòa án ra quyết định công nhận cho Kh. và K. ly
hôn, xã Tịnh Bình sẽ chứng nhận đăng ký kết hôn cho Kh. và T. đồng thời
cải chính lại họ cho con anh Kh. Tuy nhiên anh Kh. khăng khăng cho rằng
tờ kết hôn giữa mình và K. là giấy giả, đề nghị UBND xã Tịnh Bình yêu
cầu bà K. bồi thường danh dự và quyền lợi cho con mình. Cái lý mà anh
Kh. cho rằng giấy đăng ký kết hôn giữa mình với K. trước đây là giấy giả
là do hai người chưa bao giờ đến xã để đăng ký kết hôn, họ chỉ biết ký
vào giấy đăng ký kết hôn còn mọi chuyện “hậu sự” đều do ông H. lo cả.
Trong lúc đó, khi có được chữ ký của Kh. và K., ông H. nhanh chóng lên
xã làm thủ tục kết hôn “giùm” cho hai con của mình và được ông chủ tịch
xã lúc đó ký, đóng dấu công nhận cho anh Kh. và chị K. kết hôn.
Vụ việc vẫn tiếp tục dùng dằng, còn anh Kh. thì bảo “sẽ kiện tới cùng” (?!).
TRÍCH DẪN TỪ: http://www6.thanhnien.com.vn/Doisong/2008/7/1/248073.tno
0 comments:
Post a Comment