"Gia đình là tế bào của xã
hội, là cái nôi nuôi dưỡng cả đời người, là môi trường quan trọng trong
giáo dục nếp sống và hình thành nhân cách". Từ bao đời nay, gia đình
Việt Nam luôn là chỗ dựa vững chắc, nơi nuôi dưỡng, ươm mầm và gắn kết
những giá trị văn hóa tinh thần của dân tộc. Thế nhưng, trước những đổi
thay nhanh chóng của thời đại, những biến chuyển của xã hội trong quá
trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa, gia đình Việt Nam có còn giữ được
những nét đẹp truyền thống như xưa?
Gia đình Việt Nam truyền thống – nơi bảo tồn những giá trị văn hóa của dân tộc
Từ xưa đến nay, ở khắp nơi trên thế giới, quan niệm
về gia đình hầu như luôn có điểm tương đồng. Gia đình đó là nơi tập hợp
những người có cùng chung quan hệ huyết thống gắn bó với nhau. Trong xã
hội Việt Nam truyền thống, gia đình là một đơn vị cơ sở rất quan trọng
trong đời sống của mỗi con người từ khi sinh ra, trưởng thành cho đến
lúc qua đời.
Khác với xã hội phương Tây, nơi mà gia đình kiểu mẫu
bao giờ cũng chỉ duy nhất tồn tại một thế hệ chung sống với nhau, khi
con cái đến tuổi trưởng thành thì việc ra ở riêng, tách khỏi cha, mẹ đã
trở thành truyền thống, gia đình Việt Nam theo "chuẩn mực" truyền thống
bao giờ cũng là gia đình"tam, tứ đại đồng đường" với nhiều thế hệ cùng tụ họp bên nhau. Đời sống kinh tế theo kiểu cùng làm, cùng hưởng, cùng sinh sống dưới một mái nhà.
Hình ảnh gia đình tập trung nhiều thế hệ như thế có
thể nói là một dấu ấn riêng, tạo nên bản sắc đặc trưng cho tinh thần cố
kết cộng đồng và lối sống trọng tình, trọng nghĩa của người Việt, có
nguồn gốc từ truyền thống nông nghiệp trồng lúa nước. Nghề nông trồng
lúa theo thời vụ rất cần có sự đoàn kết giúp đỡ nhau nên con người sống
rất gắn bó, gia đình nào đông người thì càng tăng thêm sức lao động, hỗ
trợ lẫn nhau trong công việc đồng áng để thu hoạch nhanh chóng. Có thể
nói gia đình chính là nơi nảy sinh mọi giá trị tốt đẹp coi trọng truyền
thống của người Việt: tinh thần yêu thương, gắn bó, giúp đỡ lẫn nhau
trong cơn hoạn nạn hay những lúc khó khăn. Không chỉ có sự gắn bó mật
thiết giữa mọi thành viên trong nhà, gia đình truyền thống của người
Việt cũng giữ một mối quan hệ thân thiết với hàng xóm láng giềng để
tương trợ lẫn nhau mỗi khi "tắt lửa tối đèn".
Thời xưa, khi khoa học – kỹ thuật chưa phát triển
nên nghề nông phụ thuộc nhiều vào thời tiết. Do đó, kinh nghiệm của
những người lớn tuổi rất được xem trọng. Điều này cũng đã góp phần hình
thành những quan niệm chuẩn mực trong xã hội bấy giờ – người già, những
bậc cao niên bao giờ cũng được cả nể, kính trọng. Trong gia đình, cũng
từ đó hình thành mối quan hệ theo kiểu tôn ty, thứ bậc – người sinh ra
trước là bậc trên, người sinh ra sau là bậc dưới. Trong gia đình người
đứng đầu là các cụ cao tuổi, có tiếng nói quyết định mọi việc trong nhà
và được con cháu nể trọng. Người lớn tuổi quyết định mọi việc do kinh
nghiệm và người nhỏ tuổi phải tuân theo, truyền thống "cha mẹ đặt đâu
con ngồi đó" cũng xuất phát từ những căn tính gốc rễ này trong đời sống
của gia đình Việt Nam.
Cùng với những mặt tích cực thể hiện các giá trị tốt
đẹp như tinh thần tương thân tương ái, những chuẩn mực đạo đức… thì gia
đình Việt Nam vẫn tồn tại những mặt trái của nó là thiếu tinh thần dân
chủ. Mọi việc trong gia đình (đặc biệt là trong vấn đề hôn nhân) hầu như
được quyết định bởi những người có vai vế lớn, những bậc trưởng thượng
với óc gia trưởng nhiều khi đến mức cực đoan.
Tuy có những điểm hạn chế, nhưng nhìn chung gia đình
Việt Nam nông nghiệp cổ truyền vẫn là nơi hội tụ những giá trị đạo đức
tốt đẹp. Là nơi người trẻ tôn kính, nể trọng người già, cha mẹ thương
yêu con cái, con cái hiếu thảo với cha mẹ. Do người Việt Nam truyền
thống ít chú trọng đến con người cá nhân mà luôn đề cao cộng đồng tập
thể, chú trọng "cái ta" nhiều hơn "cái tôi", thậm chí giấu đi "cái tôi",
sẵn sàng hy sinh "cái tôi" vì lợi ích chung, xu hướng giải quyết khi có
xung đột là "hòa cả làng" nên những mâu thuẫn trong gia đình
Việt Nam truyền thống hầu như ít khi xảy ra và nếu có chỉ cần các bậc bề
trên lên tiếng là giải quyết được ngay, tình trạng ly hôn hầu như ở con
số thấp và nhìn chung, mọi thành viên đều có ý thức giữ gìn hạnh phúc,
bảo vệ sự yên ổn của gia đình.
Gia đình và những biến đổi của nó trong thời kỳ hội nhập
Xã hội nông nghiệp truyền thống dần chuyển sang thời
đại công nghiệp hóa, hiện đại hóa cùng với quá trình đô thị hóa ngày một
nhanh chóng. Trong gia đình thời hiện đại, đặc biệt ở các thành phố
phát triển không còn lối sống nhà nông theo thời vụ nữa, trong cơ cấu
gia đình cũng bắt đầu có những biến chuyển mạnh mẽ.
Ở thời điểm hiện tại, kiểu gia đình "tam, tứ đại đồng
đường" hầu như đã trở nên rất hiếm hoi. Phổ biến ở các đô thị bây giờ
là gia đình một hoặc hai thế hệ và hầu như xu hướng chung của các cặp vợ
chồng là sinh rất ít con. Do đời sống hiện tại phát triển nhanh chóng,
mọi người đều bị cuốn hút theo công việc để kiếm thêm thu nhập nên việc
sinh ít con cũng là điều dễ hiểu. Một mặt, vừa có thời gian tập trung
cho công việc, tìm nguồn thu nhập cao; mặt khác, lại có điều kiện kinh
tế để chăm lo cho con cái tốt hơn. Trong một xã hội phát triển, đời sống
của con người được cải thiện đáng kể, thu nhập tăng cao đã tạo điều
kiện nâng cao chất lượng sống con người, mỗi thành viên trong gia đình
vì thế mà cũng có nhiều cơ hội để phát triển toàn diện bản thân.
Vấn đề bình đẳng giới cũng được chú trọng và đề cao,
người đàn ông – người cha trong gia đình không còn nắm độc quyền kinh tế
mà người phụ nữ cũng đã bắt đầu bước ra xã hội để khẳng định vị trí của
mình trong sự đóng góp vào nguồn thu nhập của cả gia đình. Nếp sống tôn
ty, gia trưởng theo kiểu "cha mẹ đặt đâu con ngồi đó" của gia đình
truyền thống dần dần bị xóa bỏ. Thay vào đó là tinh thần dân chủ trong
hầu hết các lĩnh vực. Đặc biệt đối với thế hệ trẻ ngày càng có nhiều cơ
hội, điều kiện để tiếp xúc với những tiến bộ của thời đại, khoa học – kỹ
thuật và công nghệ, tiếp nhận những trào lưu, xu hướng văn hóa mới của
thế giới… Do đó, trong họ cũng bắt đầu hình thành nếp suy nghĩ độc lập,
dân chủ hơn, tự do nói lên ý nghĩ, tình cảm của mình về mọi vấn đề mà họ
quan tâm. Và những bậc cha mẹ thời hiện đại cũng đã quen thuộc với điều
đó, chấp nhận cho con cái một "khoảng trời riêng"…
Tuy nhiên, môi trường xã hội mới cũng bắt đầu nảy
sinh những mặt trái của nó. Khi số vụ ly hôn – tái hôn của gia đình thời
hiện đại gia tăng đã gây những tác động xấu đến sự hình thành và phát
triển nhân cách ở những người trẻ tuổi. Chạy theo công việc, nhiều bậc
cha mẹ đã "bỏ quên" con cái của mình, chỉ nghĩ đơn giản rằng chu cấp
tiền bạc là đủ trong khi chúng đang ở độ tuổi hình thành nhân cách, dễ
bị ảnh hưởng bởi những tác động xấu của môi trường xung quanh và rất cần
sự định hướng của gia đình. Ở khía cạnh này, chức năng giáo dục, thỏa
mãn các nhu cầu tâm – sinh lý, tình cảm của gia đình hiện đại hầu như
hoàn toàn bị lãng quên.
Theo số liệu điều tra của Ủy ban Dân số, Gia đình và
Trẻ em, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, Tổng cục thống kê phối hợp với
Quỹ Nhi đồng Liên hiệp quốc, số vụ ly hôn luôn có chiều hướng tăng nhanh
theo các năm. Năm 2000 gần 52.000 vụ, năm 2001 có 54.000 vụ, đến năm
2005 tăng lên 65.929 vụ. Cũng theo điều tra năm 2006, tỷ lệ ly hôn ở
thành thị luôn cao hơn ở nông thôn (3,3% so với 2,4%). Trong đó, hầu hết
những người trả lời phỏng vấn đều là người đã lập gia đình và có con
cái.
Trong gia đình Việt Nam truyền thống, bữa cơm gia
đình là một hình ảnh điển hình nhất, thể hiện tính cộng đồng, sự gắn kết
giữa các thành viên trong gia đình. Tuy nhiên, trong thời hiện đại, khi
những phần ăn fastfood từ phương Tây đã bắt đầu xuất hiện ở Việt Nam
thì những bữa cơm gia đình cũng dần thưa vắng. Hình ảnh cả gia đình
nhiều người quây quần quanh mâm cơm như truyền thống đã trở nên hiếm
hoi, bởi lẽ cha mẹ thì lo công việc, con cái cũng bận học hành (học
chính quy rồi lại học thêm). Cho nên bữa cơm gia đình – vốn rất quan
trọng đối với người Việt Nam truyền thống, càng trở nên chiếu lệ, con
người đã quyết định "hy sinh" những nhu cầu trao đổi tâm tư, tình cảm
của mình qua bữa cơm, chấp nhận những bữa ăn qua loa để "đâm đầu" vào
công việc – cũng đồng nghĩa với việc ngày càng tiến gần hơn đến lối sống
thực dụng phương Tây mà xa rời những giá trị văn hóa cổ truyền của
phương Đông.
Các thế hệ trưởng bối trong gia đình hiện đại hầu như
cũng không còn vị trí "chủ đạo" như đối với gia đình truyền thống. Đa
số các cụ ông, cụ bà đều không thể sống trong một không gian chật hẹp
với tốc độ phát triển nhanh chóng như ở các đô thị lớn. Con cháu cũng ít
có thời gian quan tâm đến ông bà một phần do công việc quá bận rộn… đã
tạo nên tâm lý tủi phận, cô đơn đối với những người cao tuổi. Cho nên
giải pháp phổ biến là hầu như người già chọn cách ở lại quê, bám giữ
mảnh đất quê hương chứ không thể sống cùng con cháu nơi phố phường chật
hẹp, thiếu sự quan tâm, chăm sóc lẫn nhau.
Một điều quan trọng nữa, xã hội hiện đại đã hình
thành nên một khoảng ngăn cách vô hình giữa các thế hệ ông bà – cha mẹ –
con cháu. Do mỗi người đều bận rộn việc riêng nên hầu như sống chung
dưới một mái nhà mà ít có thời giờ trò chuyện với nhau, ít có những bữa
cơm gia đình đầm ấm, mọi người chia sẻ với nhau nghe những vui buồn
trong cuộc sống. Cho nên mới có tình trạng: Ông không thể hiểu tại sao
cháu lại có những cách cư xử "kỳ quặc", những lối ăn mặc "quái đản",
những lời nói "khó hiểu". Cháu thì không thể tin được ông sao lại "cổ lỗ
sĩ" đến thế, không "thức thời" đến thế, không thể hiểu được thậm chí
máy tính là cái gì…
Có thể nói, lối sống thực dụng, ích kỷ, đòi hỏi tự do
cá nhân thái quá… trong thời hiện đại đã dần làm mai một những giá trị
đạo đức tốt đẹp, vốn là nền tảng truyền thống của gia đình Việt Nam –
khiến nó mất đi cái bản sắc văn hóa vốn có. Mà mất đi bản sắc văn hóa,
nghĩa là chúng ta đã tự đánh mất chính bản thân mình.
Tương lai của gia đình Việt Nam
Gia đình là một tế bào của xã hội, cho dù phát triển
theo xu hướng nào thì điều cốt lõi của gia đình vẫn phải duy trì được
các chức năng cơ bản của nó bao gồm chức năng duy trì nòi giống, bảo đảm
kinh tế và tổ chức đời sống, giáo dục và thỏa mãn các nhu cầu tâm- sinh
lý, tình cảm. Đánh giá cao tầm quan trọng của gia đình trong sự phát
triển của thời đại mới, Đảng và Nhà nước ta đã đưa ra những chiến lược,
định hướng cơ bản đúng đắn trong mục tiêu xây dựng gia đình mới thời
hiện đại:
Một là, xây dựng gia đình mới ở nước ta hiện
nay phải trên cơ sở kế thừa, giữ gìn và phát huy các giá trị tốt đẹp của
gia đình truyền thống Việt Nam, đồng thời tiếp thu những giá trị tiến
bộ của thời đại về gia đình.
Người già hướng nội, là nơi lưu giữ những giá trị
truyền thống. Người trẻ hướng ngoại, là nơi tiếp thu các giá trị mới
định hình. Giữa những thế hệ này cần thường xuyên có sự quan tâm, chăm
sóc, thấu hiểu lẫn nhau để trao truyền cho nhau những giá trị tốt đẹp mà
mình đang sở hữu. Có như vậy mới thực hiện được mục tiêu vừa giữ gìn,
phát huy những giá trị truyền thống, vừa tiếp thu những tiến bộ của thời
đại mới.
Hai là, xây dựng gia đình mới trên cơ sở quan hệ hôn nhân tự nguyện, tiến bộ, bảo đảm quyền tự do kết hôn và ly hôn.
Hôn nhân tự do, tự nguyện trên cơ sở tình yêu chân
chính là điều cốt lõi để giữ gìn hạnh phúc gia đình, góp phần chống lại
những mặt tiêu cực trong đời sống hôn nhân như nạn bạo hành, ngoại tình…
Tuy nhiên, quan hệ hôn nhân tự nguyện cũng cần có sự trao đổi, đóng góp
ý kiến của các bậc cha mẹ bởi đấy là những người đi trước, đã có nhiều
kinh nghiệm. Những ý kiến đó có thể giúp người trẻ tránh rơi vào tình
trạng quen biết chóng vánh, kết hôn chóng vánh rồi cũng chóng vánh ly
hôn, để lại những đổ vỡ mất mát lớn trong đời sống tinh thần. Quan hệ
hôn nhân tự do cũng bảo đảm quyền tự do ly hôn khi trong đời sống gia
đình có những mâu thuẫn, xung đột không thể hòa giải.
Ba là, gia đình mới ở Việt Nam được xây dựng
trên cơ sở các quan hệ bình đẳng, thương yêu, có trách nhiệm cùng chia
sẻ, gánh vác công việc của các thành viên để thực hiện các chức năng cơ
bản của gia đình và nghĩa vụ xã hội.
Bình đẳng giới trong thời hiện đại phải được phát
huy, không còn kiểu chồng đi làm, vợ ở nhà nội trợ nữa mà người phụ nữ
hoàn toàn có tự do để đeo đuổi công việc yêu thích của mình, người chồng
cũng chia sẻ với vợ công việc "thầm lặng không tên"… Sao cho mỗi người
đều có trách nhiệm với gia đình, yêu thương lẫn nhau để cùng nhau xây
đắp một gia đình hạnh phúc bền vững.
Bốn là, xây dựng gia đình mới ở Việt Nam hiện
nay gắn liền với hình thành và xác lập, củng cố từng bước các quan hệ
gắn bó với cộng đồng, với các thiết chế, tổ chức ngoài gia đình để mọi
người trong gia đình không chỉ có trách nhiệm, yêu thương đùm bọc lẫn
nhau mà còn phải xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp, sẻ chia với những
người chung quanh và để cùng nhau xây dựng một xã hội tiến bộ, công
bằng, dân chủ và văn minh./.
SOURCE; TẠP CHÍ CỘNG SẢN SỐ 4 NĂM – 172 NĂM 2009
Nguồn ảnh trong bài; http://dalatdost.gov.vn
0 comments:
Post a Comment