THỤY CHẤU
Năm 2001, ông C.
đã đặt cọc cho ông T. 50 lượng vàng để mua một căn nhà nằm trên đường
Ba Tháng Hai, quận 10. Hai bên thỏa thuận: Nếu bên mua đổi ý thì mất
cọc, nếu bên bán đổi ý thì phải bồi thường gấp đôi số vàng đặt cọc.
Đặt cọc với người thụ ủy
Tuy nhiên, ông T. không phải là chủ sở hữu căn nhà.
Căn nhà đó của người khác và ông T. là người được ủy quyền để thực hiện
các quyền năng của chủ sở hữu. Hợp đồng ủy quyền có chứng nhận của Phòng
Công chứng nhà nước số 2 TP.HCM nêu rõ: Ông T. được thay mặt chủ sở hữu
để “quản lý, sử dụng, cho thuê, thế chấp và được làm thủ tục để bán,
chuyển nhượng, được quyền định đoạt giá bán, cho thuê đối với căn nhà”.
Thời hạn ủy quyền kéo dài trong 10 năm, tính đến ngày 28-12-2008 sẽ
không còn hiệu lực.
Sau khi xem kỹ nội dung ủy quyền này, ông C. yên tâm
đặt cọc cho ông T. Nhưng rồi việc mua bán không thành nên ông C. đã khởi
kiện ông T. ra tòa để đòi tiền cọc. Phía ông T. không chịu trả cọc viện
lẽ ông C. có lỗi làm cho việc mua bán không diễn ra như ý muốn của hai
bên.
Tháng 9-2003, TAND TP.HCM xử sơ thẩm vụ án và cho
rằng ông T. không chứng minh được lỗi của ông C. Hơn nữa, các bên đã
đồng ý chấm dứt hợp đồng. Tranh chấp hiện thời là tiền đặt cọc nên không
cần thiết phải đưa chủ sở hữu của căn nhà vào tham gia tố tụng.
Cấp sơ thẩm tuyên buộc ông T. trả lại cho ông C. 50
lượng vàng SJC. Đồng thời, ông T. bị cấm bán, cho thuê, cầm cố, chuyển
nhượng, đổi chác, thế chấp… căn nhà đến hết ngày 28-12-2008 như ghi nhận
trong hợp đồng ủy quyền. Phúc thẩm vụ án hồi tháng 4-2004, Tòa phúc
thẩm TAND tối cao tại TP.HCM giữ nguyên bản án dân sự sơ thẩm trên.
Không thi hành án được
Thi hành án dân sự quận 10 được giao thi hành bản án
phúc thẩm. Nhưng đến nay, ông C. vẫn chưa nhận được 50 lượng vàng SJC
như tòa đã tuyên. Ông C. đã nộp đơn yêu cầu cơ quan chức năng kê biên
căn nhà và truy cứu trách nhiệm hình sự đối với ông T. về tội không chấp
hành án.
Tháng 9-2005, liên ngành nội chính quận 10 xác định
không có cơ sở kê biên nhà cũng như truy cứu trách nhiệm hình sự đối với
ông T. Liên ngành đã chỉ đạo Thi hành án dân sự quận 10 gửi công văn đề
nghị các cơ quan chức năng giám đốc thẩm bản án, đồng thời hướng dẫn
ông C. khiếu nại bản án theo thủ tục giám đốc thẩm để có thể ràng buộc
được trách nhiệm của chủ sở hữu nhà. Ông C. không hiểu vì sao mình thắng
kiện mà lại được hướng dẫn làm thủ tục này… Để rồi đến thời điểm này,
thời hạn kháng nghị giám đốc thẩm đối với vụ án trên đã không còn.
Trao đổi với Báo Pháp Luật TP.HCM, ông Lê Hữu Hòa,
Trưởng Thi hành án dân sự quận 10, cho biết cơ quan này đã nỗ lực triển
khai việc thi hành án nhưng chưa được. Bởi lẽ ông T. không có tài sản,
thu nhập, không có điều kiện để thi hành án.
Căn cứ vào hợp đồng ủy quyền, có thể thấy giao dịch
mua bán giữa ông C. và ông T. hoàn toàn hợp pháp về thẩm quyền ký kết.
Bởi lẽ ông T. đã được chủ sở hữu ủy quyền làm thủ tục để bán, chuyển
nhượng, định đoạt giá bán. Thậm chí chủ sở hữu còn bằng lòng cho ngân
hàng phát mại căn nhà để trừ nợ nếu ông T. thế chấp căn nhà mà không trả
được nợ.
Để bản án phúc thẩm được thi hành, nên chăng cơ quan
thi hành án cần trích thu nhập có được từ việc kinh doanh (cho thuê) căn
nhà trên để thi hành án cho ông C. Vì chủ sở hữu từng cam kết trong hợp
đồng ủy quyền sẽ “chịu hoàn toàn trách nhiệm trước pháp luật về mọi cam
kết do bên B (tức ông T.) nhân danh bên A (tức chủ sở hữu) thực hiện
trong phạm vi ủy quyền”.
Luật sư Nguyễn Đình Hùng, Đoàn luật sư TP.HCM:Người chủ sở hữu nhà phải là bị đơnTheo các điều 581, 586 Bộ luật Dân sự, bên được ủy quyền chỉ là người có nhiệm vụ thực hiện công việc nhân danh bên ủy quyền; bên ủy quyền phải chịu trách nhiệm về cam kết do bên được ủy quyền thực hiện trong phạm vi ủy quyền. Như vậy, trong những trường hợp tương tự như trên, người đặt cọc mua nhà phải khởi kiện người ủy quyền (tức người chủ sở hữu) chứ không phải kiện người được ủy quyền. Bấy giờ, khi người ủy quyền là bị đơn thì người được ủy quyền là người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan.Theo nguyên tắc hiện hành của Bộ luật Tố tụng dân sự, tòa án chỉ giải quyết vụ án theo yêu cầu của đương sự. Cho nên, nếu thấy đương sự xác định sai đối tượng bị kiện, các tòa án chỉ có thể giải thích, hướng dẫn đương sự làm lại cho đúng chứ các tòa không phải chịu trách nhiệm về quyết định của đương sự. Không ai khác, chính các đương sự phải cố gắng tìm hiểu để có thể tự bảo vệ quyền lợi của chính mình. TP ghi
SOURCE: BÁO PHÁP LUẬT TPHCM
(Tên bài viết thay đổi do Civillawinfor)
0 comments:
Post a Comment