HOÀNG LÊ – VĂN ĐOÀN
Sau hơn sáu năm
vướng vào vòng tố tụng hình sự, đương sự giờ đã tự do nhưng vẫn chưa
được bồi thường oan. Đó là trường hợp của ông Võ Đình Dũng, ngụ thị trấn
Thác Mơ, huyện Phước Long, tỉnh Bình Phước.
Không phạm tội tham ô
Trước đây, ông Dũng là nhân viên của Công ty Thương
nghiệp huyện Phước Long. Ông Dũng có nhiệm vụ thu mua và sơ chế hạt điều
cho công ty. Tháng 11-1990, khi phát hiện đã chi lố cho ông Dũng hơn
chín triệu đồng, công ty đã nhiều lần làm việc với ông Dũng nhưng ông
Dũng không chấp nhận khoản nợ này.
Đầu năm 1991, VKSND huyện Phước Long ra quyết định
khởi tố bị can Dũng về tội tham ô tài sản XHCN và tạm giam bị can hai
tháng. Đến tháng 5-1991, ông Dũng mới được trả tự do. Trong thời gian bị
tạm giam, ông Dũng không được các cơ quan điều tra lấy lời khai theo
quy định và bị bỏ quên thêm 69 ngày nữa mà không hề có lệnh gia hạn việc
tạm giam. Sau đó, ông không hề nhận được giấy triệu tập đến làm việc.
Mãi đến cuối tháng 11-1997, Công an huyện Phước Long mới có bản kết luận
điều tra cho rằng bị can Dũng đã có hành vi phạm tội chiếm giữ trái
phép tài sản XHCN (không phải tội tham ô tài sản XHCN như lúc đầu khởi
tố). Tuy nhiên, do thời hạn điều tra đã hết, tội phạm lại ít nghiêm
trọng, các cơ quan pháp luật không xử lý hình sự ông Dũng nữa mà chuyển
hồ sơ sang TAND huyện xét xử dân sự. Cũng trong ngày, Công an huyện
Phước Long đã ra quyết định đình chỉ điều tra vụ án, đình chỉ điều tra
bị can Dũng.
Gian nan để được bồi thường
Ngay sau khi nhận được các quyết định có liên quan,
ông Dũng đã nộp đơn yêu cầu các cơ quan tố tụng huyện bồi thường thiệt
hại vì đã làm oan cho ông. Năm 2003, VKSND huyện đã bác đơn khiếu nại
của ông Dũng với lý do “đã làm đúng quy định trong việc khởi tố, bắt
giam ông”. Song vào năm 2004, VKSND tỉnh lại cho rằng “việc khởi tố, bắt
giam ông Dũng là chưa chuẩn xác, chưa cần thiết”. Theo viện này, trong
khi chưa làm rõ nguyên nhân gây thất thoát số tiền nêu trên để có thể
xác định ông Dũng có phạm tội hay không và tội gì thì huyện đã vội vàng
khởi tố, bắt giam ông Dũng. VKSND tỉnh đã đề nghị VKSND huyện phải báo
cáo chính quyền các cấp để tìm cách giải quyết vụ việc. Nhưng rồi trong
một thời gian dài sau đó, vụ việc vẫn nằm trên giấy. Không bằng lòng,
ông Dũng đã nộp đơn kiện đến TAND huyện để đòi bồi thường oan. Tháng
5-2007, tòa này đã trả lại đơn kiện của ông Dũng, viện lẽ ông chưa đủ
điều kiện khởi kiện vì chưa có bản án hay quyết định có hiệu lực pháp
luật của cơ quan có thẩm quyền xác định ông bị oan.
Sau đó, vụ việc được chuyển đến VKSND tối cao. Tháng
2-2008, VKSND tối cao đã có công văn đề nghị VKSND huyện và tỉnh phải
bồi thường oan cho ông Dũng theo Nghị quyết 388 ngày 17-3-2003 của Ủy
ban Thường vụ Quốc hội. Lần này, VKSND tỉnh đã thay đổi ý kiến và cho
rằng “việc khởi tố, bắt giam ông Dũng là đúng quy định”. Đầu tháng 5,
sau khi nhận được kiến nghị của VKSND tỉnh Bình Phước, VKSND tối cao đã
phải ra thêm văn bản khẳng định ông Dũng phải được các cơ quan tố tụng
địa phương bồi thường oan theo Nghị quyết 388.
Vậy là sau nhiều năm đi tìm công lý, lẽ phải đã
nghiêng về phía ông Dũng. Tuy nhiên, các cơ quan tố tụng huyện Phước
Long vẫn chưa giải quyết dứt khoát vụ việc. Gần đây, ngày 18-8, VKSND
huyện đã mời ông Dũng đến thương lượng việc bồi thường oan nhưng không
thành. Mười ngày sau, cơ quan này lại mời ông đến thương lượng tiếp
nhưng vẫn không thành. Phía VKSND huyện chỉ chấp nhận bồi thường cho ông
Dũng các thiệt hại phát sinh từ khi ông bị bắt giam cho đến khi có
quyết định đình chỉ điều tra vụ án, đình chỉ điều tra bị can (từ năm
1991 đến 1997). Trong khi đó, ông Dũng muốn được bồi thường oan cho hơn
17 năm qua.
SOURCE: BÁO PHÁP LUẬT TPHCM
0 comments:
Post a Comment