MINH TÚ- Pháp luật TPHCM
Vợ tự ý bán nhà khi chồng đi vắng nhưng tòa lại buộc người chồng đã ly hôn phải liên đới chịu trách nhiệm trả tiền cho bên mua.
Vừa qua, VKSND tỉnh Dăk Lăk đã ra quyết định kháng
nghị một bản án dân sự sơ thẩm của TAND TP Buôn Ma Thuột vì cho rằng tòa
này xử sai luật: Vợ đơn phương bán nhà nhưng tòa lại buộc người chồng
đã ly hôn phải liên đới trả lại tiền cho bên mua…
Tự ý bán nhà
Theo
hồ sơ, bà Y. là giáo viên một trường PTCS ở TP Buôn Ma Thuột. Vì đứng
ra vay tiền hộ nhiều nơi cho một người làm dịch vụ đáo hạn ngân hàng nên
sau khi người này bị Công an tỉnh Dăk Lăk bắt về hành vi chiếm đoạt tài
sản, bà Y. đã bị các chủ nợ đổ dồn đến đòi tiền.
Tháng 3-2006, để tránh bị các chủ nợ siết nhà, trong
thời gian người chồng đi công tác ở Hà Nội, bà Y. đã đơn phương viết
giấy tay bán nhà cho bà P. với giá 700 triệu đồng. Thế rồi sau đó vợ
chồng bà Y. lục đục và ly hôn. Bà Y. bị một số chủ nợ kiện, bị tòa ra
nhiều bản án buộc phải trả nợ nên Thi hành án dân sự TP Buôn Ma Thuột đã
ra quyết định cưỡng chế, kê biên căn nhà này để tổ chức thi hành án.
Tuy nhiên, có được tờ giấy mua bán nhà trong tay, bà
P. cũng quyết định kiện bà Y. ra tòa để đòi nhà. Tháng 9-2007, TAND TP
Buôn Ma Thuột đã đưa vụ kiện này ra xét xử sơ thẩm. Tòa tuyên hợp đồng
mua bán nhà giữa hai bên là vô hiệu (giấy tay, không có công chứng,
chứng thực).
Tòa cũng áp dụng Điều 25 Luật Hôn nhân và gia đình để
buộc bà Y. cùng chồng cũ phải liên đới trả lại cho bà P. 700 triệu đồng
(mỗi người 350 triệu đồng). Ngoài ra, tòa tuyên giao nhà, đất tranh
chấp cho bà Y. sở hữu dù nhà, đất đó trên thực tế đang bị cơ quan thi
hành án kê biên để đảm bảo thi hành án trong các vụ án trước của bà Y.
Xử sai luật
Theo quy định tại Điều 25 Luật Hôn nhân và gia đình
(về trách nhiệm liên đới của vợ, chồng đối với giao dịch do một bên thực
hiện), vợ hoặc chồng phải chịu trách nhiệm liên đới đối với giao dịch
dân sự hợp pháp do một trong hai người thực hiện nhằm đáp ứng nhu cầu
sinh hoạt thiết yếu của gia đình.
Nhìn lại vụ kiện trên, việc bà Y. tự ý đứng ra làm
giấy bán nhà cho bà P. trong thời gian người chồng đi vắng không phải là
giao dịch nhằm đáp ứng nhu cầu sinh hoạt thiết yếu (ăn uống, chữa bệnh,
trả nợ chung…) của gia đình. Do đó, chồng cũ của bà Y. không phải chịu
trách nhiệm liên đới cùng bà Y. trong giao dịch đơn phương này.
Mặt khác, nhà, đất tranh chấp đã bị cơ quan thi hành
án ra quyết định cưỡng chế, kê biên từ trước để thi hành cho một số bản
án của bà Y. nên nay tòa sơ thẩm tiếp tục tuyên giao cho bà Y. sở hữu là
hoàn toàn không phù hợp với thực tế và trái pháp luật.
Chính vì thế mà sau đó, VKSND tỉnh đã ra quyết định
kháng nghị, yêu cầu TAND tỉnh xử phúc thẩm theo hướng hủy toàn bộ bản án
sơ thẩm.
Gửi bản án sau… 47 ngày?!
Chồng cũ của bà Y. cũng đã làm đơn khiếu nại thẩm
phán giải quyết vụ việc vì vụ án được TAND TP Buôn Ma Thuột đưa ra xét
xử từ ngày 6-9-2007 nhưng mãi 47 ngày sau tòa mới gửi bản án sơ thẩm đến
địa chỉ của ông (theo dấu bưu điện). Chưa hết, trong quá trình giải
quyết vụ kiện này, thẩm phán không một lần triệu tập, không một lần lấy
lời khai của ông mà vẫn xét xử, ra phán quyết.
SOURCE: THUVIENPHAPLUAT.COM
0 comments:
Post a Comment