TRỊNH HÒA BÌNH
Gia đình là phạm trù xuất hiện
rất sớm trong lịch sử loài người; là một thiết chế xã hội quan trọng,
liên quan đến hoạt động của toàn xã hội và mỗi cá nhân. Theo quan điểm
hệ thống, mỗi thiết chế ấy biến đổi sẽ dẫn đến cả hệ thống biến đổi và
ngược lại, những thiết chế xung quanh gia đình trong hệ thống xã hội nói
chung (như kinh tế, pháp luật, văn hóa…) biến đổi cũng khiến cho gia
đình biến đổi theo. Gia đình Việt Nam không nằm ngoài quy luật này. Vậy
khuôn mẫu gia đình Việt Nam hiện nay đã có những biến đổi gì trong bối
cảnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá và hội nhập? Nhân Ngày Gia đình Việt
Nam (28.6), Tạp chí xin giới thiệu một số phân tích, lý giải về vấn đề
này.
Biến đổi gia đình Việt Nam từ sau đổi mới và những kiến giải khoa học
Trên bình diện quản lý xã hội, qua sự
thay đổi trong các nội dung điều, khoản của Luật Hôn nhân và gia đình
sửa đổi năm 2000 so với nội dung trước khi sửa đổi có thể thấy được
những biến đổi trong thiết chế xã hội đặc biệt này trước và sau đổi mới.
Căn cứ vào Luật Hôn nhân và gia đình mới, người ta nhận thấy đã có
những biến đổi sau: Thứ nhất, quan niệm về gia đình, vấn đề sở hữu, các
mối quan hệ trong gia đình có nhiều biến đổi. Thứ hai, gia đình biến đổi
theo hướng có nhiều yếu tố cá nhân hơn. Thứ ba, các vấn đề trong gia
đình ngày càng đa dạng và trở nên phức tạp1. Đây là một thực tế không
thể phủ nhận được trong bối cảnh đất nước có nhiều thay đổi trên các mặt
kinh tế, văn hoá, xã hội…
Từ cách tiếp cận xã hội học, xét về bản
chất, gia đình có 4 chức năng cơ bản (sinh sản, giáo dục, kinh tế và tâm
lý – tình cảm). Cả 4 chức năng này đã và đang xuất hiện những yếu tố
mới. Điều này đã được nhiều nghiên cứu chuyên sâu về gia đình chỉ ra.
Tuy nhiên, song hành cùng sự biến đổi về kinh tế, xã hội ở nước ta, chức
năng nào biến đổi nhiều nhất, tạo được dấu ấn rõ nét cho khuôn mẫu mới
của gia đình trong xã hội hiện đại vẫn đang là vấn đề có nhiều bàn cãi.
Một số nhà nghiên cứu cho rằng: “Nếu có gì gọi là mới trong gia đình
Việt Nam hiện đại thì có lẽ là sự tăng cường yếu tố dân chủ trong cái tổ
chức rất đáng yêu, cần phải yêu này. Xã hội mới tạo điều kiện cho mỗi
người có giá trị tự thân. Thêm một nhân tố nữa để bảo đảm sự bình đẳng
trong các tương quan và chức năng của mỗi thành viên trong gia đình.
Không có áp bức, thống trị ở đây – xét về mặt khái quát”2.
Nhiều học giả khác lại cho rằng, vấn đề
giáo dục gia đình đang có xu hướng thay đổi trong xã hội hiện đại bởi
những vấn đề mà giới trẻ hiện nay đang gặp phải như các tệ nạn xã hội có
xu hướng gia tăng, sự tôn kính đối với ông bà cha mẹ có xu hướng giảm
sút… hay sự chuyển giao, phó mặc chức năng này của gia đình cho các
thiết chế xã hội khác như trường học, dịch vụ xã hội (dịch vụ chăm sóc
trẻ, giúp việc tại nhà)… Sự biến đổi về quy mô, kiểu loại gia đình,
những biến đổi trong đời sống hôn nhân, tâm lý – tình cảm và sự lựa chọn
trong kết hôn cũng được quan tâm đáng kể trong những nghiên cứu về gia
đình trong thời gian qua.
Rõ ràng, rất nhiều khía cạnh khác nhau
của gia đình đều đang có những biến đổi trong điều kiện xã hội biến đổi,
điều đó đã tạo nên sự biến đổi khuôn mẫu gia đình nói chung. Vì thế,
việc xác định rõ ràng, chuẩn xác đặc trưng của gia đình Việt Nam hiện
nay là một vấn đề không dễ dàng.
Về xu hướng biến đổi khuôn mẫu gia đình Việt Nam hiện nay
Với khái niệm “Tam giác gia đình”3 của
tác giả Hồ Ngọc Đại: “Gia đình là một khái niệm mới được hình thành từ
ba thành phần, gồm những “đại lượng khác tên” là bố, mẹ và con cái hình
thành nên một tam giác gia đình” đặt trong bối cảnh gắn với tam giác đời
sống xã hội mà ba đỉnh là cá nhân – gia đình – xã hội thì đây là một
mối liên hệ khó có thể bóc tách được. Điều này cho thấy sự biến đổi của
gia đình luôn gắn với sự biến đổi của các cá nhân và xã hội. Hiển nhiên,
gia đình là hệ quả của mối tương tác giữa các cá nhân và xã hội đang
sống. Gia đình với chức năng của nó sẽ cố gắng điều hoà các mối quan hệ
này phù hợp với hoàn cảnh xã hội. Dưới đây xin đề cập hai chiều tác động
(cá nhân và xã hội) đến gia đình dẫn đến việc biến đổi khuôn mẫu gia
đình Việt Nam hiện đại.
Tác động cá nhân đến gia đình
Mặc dù chưa có khái niệm chuẩn và thống
nhất về gia đình nhưng dường như có sự đồng thuận rộng rãi ở một điểm:
Gia đình là tập hợp các cá nhân có mối quan hệ hôn nhân, huyết thống
hoặc quan hệ nuôi dưỡng… trong đó nhấn mạnh đến mối quan hệ giữa các
thành viên (hay cá nhân). Có thể quy giản quan hệ này thành 3 mối quan
hệ chủ yếu: Vợ – chồng, cha mẹ – con cái, anh chị – em (con cái với
nhau). 3 mối quan hệ cơ bản này có ảnh hưởng lớn đến thiết chế gia đình.
ở từng thời điểm lịch sử khác nhau thì các mối quan hệ này có những đặc
trưng khác nhau. Ví dụ, trong xã hội truyền thống thì quan hệ vợ –
chồng, cha – con, anh – em theo một tôn ti, trật tự chặt chẽ nhưng cho
đến nay, sức nặng của tôn ti, trật tự đó không còn bao nhiêu nữa mà thay
vào đó là sự bình đẳng hơn theo kiểu “trên kính dưới nhường”. Mỗi cá
nhân trong gia đình đều xác lập một vị thế và không gian riêng cần các
thành viên khác tôn trọng. Điều này có nghĩa là tự do cá nhân được đề
cao. Vả chăng, trong bối cảnh xã hội hiện đại, sự ra đời của các phương
tiện truyền thông mới (điện thoại di động, Internet…) càng làm cho xu
hướng cá nhân hoá mạnh mẽ hơn… Phải chăng, những thực tiễn đó đã dẫn đến
các mối quan hệ trong gia đình lỏng lẻo hơn, và đó cũng là nguyên nhân
của sự rạn nứt trong gia đình ngày nay như nhiều nhà nghiên cứu đã đặt
câu hỏi? Khó có thể khẳng định đó là mối quan hệ nhân – quả nhưng rõ
ràng, khi mỗi cá nhân theo đuổi những lợi ích riêng của mình như học
vấn, địa vị, kinh tế… thì các mối quan hệ trong gia đình bị “nhạt” đi.
Và cái tôn ti, trật tự kia hầu như không còn sức mạnh để níu kéo các
thành viên trong gia đình lại với nhau. Mô phỏng trong tam giác gia đình
của Hồ Ngọc Đại thì diện tích của tam giác sẽ lớn hơn, do vậy các cạnh
(thể hiện mối quan hệ) đó sẽ bị kéo dài ra. Theo quy luật của cơ học thì
sức đàn hồi, hay “độ cứng” của vật thể tỷ lệ nghịch với chiều dài của
vật thể đó. Vận dụng mô hình toán học và cơ học này vào trong quan hệ
gia đình có thể thấy rằng các mối quan hệ đó “dễ” bị đứt gãy hơn so với
khi các quan hệ đó còn “khép kín”. Sự lỏng lẻo trong quan hệ giữa các
thành viên trong gia đình sẽ dẫn đến những hệ quả tích cực và tiêu cực
nhất định
Về mặt tích cực, tính cơ động, hướng
ngoại trong các thành viên trong gia đình càng lớn thì thiết chế đó càng
phát triển trên bình diện kinh tế, giáo dục, vị thế xã hội… do các cá
nhân đầu tư nhiều thời gian, tâm huyết hơn để giành các lợi ích đó cho
riêng mình. Điều này ảnh hưởng rất tích cực đến sự phát triển kinh tế,
xã hội của đất nước nói chung. Không chỉ vậy, nó còn là một chỉ báo cho
bình quyền của các thành viên, đặc biệt là phụ nữ trong gia đình được
giải phóng trong quá trình dân chủ hoá xã hội trở nên mạnh mẽ, thường
xuyên, liên tục hơn, các thành viên có điều kiện phát huy hết năng lực
của cá nhân mà không bị ràng buộc theo kiểu “cha mẹ đặt đâu con ngồi
đấy” hoặc “trên bảo dưới nghe”…
Tuy nhiên, những hệ lụy tiêu cực của mối
quan hệ lỏng lẻo này là cái giá phải trả. Đó là sự rạn nứt trong gia
đình, là nguồn gốc của những biểu hiện tiêu cực trong xã hội như tệ nạn
xã hội, văn hoá ứng xử xuống cấp, đạo đức bị coi nhẹ hay tình trạng ly
hôn, ly thân, sống độc thân gia tăng… mà xã hội đang cố gắng có những
giải pháp kiềm chế.
Tác động xã hội đến gia đình
Sự biến đổi kinh tế, xã hội của nhân loại
dẫn đến sự thay thế lẫn nhau của các hình thái gia đình. Việt Nam tiến
hành công cuộc đổi mới đã và đang gặt hái nhiều thành tựu to lớn trên
nhiều lĩnh vực, nhưng mặt trái của kinh tế thị trường cũng đã ảnh hưởng
không nhỏ đến sự biến đổi khuôn mẫu của gia đình. Đây là một quy luật
tất yếu, khôn cưỡng. Đánh giá một cách công bằng, những đổi thay về kinh
tế, xã hội, tăng cường giao lưu văn hoá đã mang lại cho gia đình những
luồng sinh khí mới như nâng cao thu nhập, mức sống, mức hưởng thụ, trình
độ tiêu dùng, đời sống vật chất và tinh thần, thông tin của các thành
viên. Chưa bao giờ trong lịch sử có những biến chuyển lớn đến như vậy
diễn ra trong khung cảnh của gia đình. Những tiến bộ trong quan niệm về
bình đẳng, bình quyền, loại bỏ những tập tục, chuẩn mực lạc hậu trong xã
hội cũ cũng đã tạo điều kiện cho các thành viên trong gia đình, đặc
biệt là nữ giới được phát triển và nâng cao vị thế xã hội.
Tuy nhiên, mặt trái của những biến đổi xã
hội và giao lưu văn hoá, thông tin cũng ảnh hưởng rất lớn đến khuôn mẫu
gia đình Việt Nam hiện nay, dẫn tới những hệ lụy nhất định. Ví dụ như,
sự cám dỗ của vật chất hay sức ép của vấn đề nghèo đói, thu nhập, vị thế
xã hội đã khiến cho gia đình biến đổi một số đặc trưng về chức năng và
quy mô. ở không ít gia đình, do quá chú trọng vào việc kiếm tiền, tăng
thu nhập, giành vị thế xã hội…, mà cha mẹ giảm đi sự quan tâm tới con
cái, giữa các thành viên ít giao tiếp với nhau hơn. Có nhà nghiên cứu
cho rằng, thậm chí trong một bộ phận gia đình, sự tồn tại của các thành
viên bên cạnh nhau giống như sự gá lắp rời rạc, thưa vắng dần sự quan
tâm, lo lắng, chăm chút cho nhau và các thành viên trong gia đình thì
dường như “gặp nhau lần nào cũng vội”4. Khi đó, hầu như trường học và
các thiết chế xã hội khác đã phải “làm thay” nhiều chức năng của gia
đình. Có thể thấy sự biến đổi rất rõ ở các gia đình trong thời gian qua
khi mà quá trình đô thị hoá diễn ra mạnh mẽ. Quá trình công nghiệp hoá,
hiện đại hoá với tốc độ nhanh chóng, quy mô lớn đã, đang và sẽ làm cho
quá trình mất đất nông nghiệp diễn ra ngày càng nhiều, tốc độ đô thị hoá
ngày càng nhanh khiến cho nhiều gia đình nông thôn trở thành gia đình
thành thị “cưỡng bức” trong điều kiện mất đất song chuyển đổi nghề
nghiệp chậm, thiếu việc làm, gây ra tình trạng bất ổn định trong gia
đình. Bên cạnh đó, tệ nạn xã hội như ma tuý, mại dâm, bệnh tật… lại có
nguy cơ phát triển, làm tha hoá một bộ phận dân cư, nhất là giới trẻ.
Những yếu tố ngoại cảnh này đã ảnh hưởng không nhỏ tới gia đình, làm
thay đổi cả quy mô, cơ cấu, quan hệ và chất lượng gia đình5. Quan niệm
về hôn nhân, gia đình hiện nay cũng đang dần dần thay đổi do hoàn cảnh
xã hội tác động. Những hiện tượng như quan hệ tình dục trước hôn nhân,
đồng tính luyến ái, sống thử, kết hôn muộn, sống độc thân, ly thân, ly
hôn không ngừng tăng lên và có tính đột biến6. Đây là những biểu hiện
vốn chưa xuất hiện trong gia đình Việt Nam truyền thống mà nó chính là
sản phẩm của xã hội phương Tây du nhập vào nước ta trong quá trình mở
cửa, hội nhập. Văn hoá phương Tây tràn vào một cách ồ ạt phần nào vượt
qua sự kiểm soát của gia đình, nhà trường và xã hội, ảnh hưởng đến tính
bền vững của gia đình và làm cho cấu trúc của gia đình dễ “vỡ” hơn. Với
sự nâng cao tính cơ động kinh tế, xã hội thì gia đình tỏ ra là một thiết
chế xã hội nhạy cảm và năng động đối với những thay đổi của môi trường
kinh tế, xã hội. Điều đó dẫn đến những biến đổi về lượng cũng như về
chất của gia đình theo bối cảnh xã hội.
Tựu chung lại, có thể khái
quát một số xu hướng biến đổi đặc trưng khuôn mẫu từ gia đình truyền
thống đến gia đình hiện đại như sau:
Thứ nhất, quy mô, kích cỡ gia
đình Việt Nam đang dần dần “thu hẹp lại”, gia đình hạt nhân đang trở nên
phổ biến, dần thay thế gia đình mở rộng nhiều thế hệ sống trong một mái
nhà. Xu hướng này biểu hiện rõ nét hơn khi tốc độ đô thị hoá ngày càng
gia tăng.
Thứ hai, chức năng giáo dục thế
hệ trẻ và truyền thụ văn hoá đang ít nhiều bị xem nhẹ. Gia đình đang có
xu hướng “giao phó” chức năng này cho thiết chế trường học và hệ thống
các dịch vụ xã hội khác.
Thứ ba, chức năng kinh tế gia
đình đang có xu hướng chuyển phần “sản xuất” sang “tiêu dùng”. Vẫn tồn
tại với tư cách là một đơn vị kinh tế, song các thành viên trong gia
đình lại theo đuổi các mục đích khác nhau, theo đó là các hoạt động kinh
tế khác nhau, mỗi thành viên có một “tài khoản” riêng mà không cùng sản
xuất và chung một “nguồn ngân sách” như trong gia đình truyền thống.
Thứ tư, các mối quan hệ trong
gia đình trở nên lỏng lẻo, sợi dây liên kết các thành viên đang bị “nới
rộng ra” theo hướng tự chủ, phát triển độc lập và cá nhân hoá. Khuynh
hướng này có thể làm suy yếu tính cộng đồng, cộng cảm trong phạm vi gia
đình.
Thứ năm, vai trò điều hoà đời
sống tâm lý – tình cảm trong gia đình hiện nay cũng đang bị “xói mòn”.
Người già và trẻ em đang phải đối mặt với sự cô đơn, sự thiếu quan tâm
và chăm sóc từ các thành viên khác trong gia đình. Họ đang dần bị “đẩy”
ra các nhà dưỡng lão, nhà trẻ, trung tâm chăm sóc sức khoẻ và các dịch
vụ xã hội khác.
Thứ sáu, cấu trúc gia đình dễ
biến động, thiếu tính bền vững hơn do sự thay đổi trong quan niệm về hôn
nhân, hạnh phúc, trách nhiệm với gia đình của các thành viên cũng như
trong các chuẩn mực giá trị, quy phạm pháp luật về hôn nhân và gia đình.
Qua phân tích, có thể đi đến kết luận
rằng, gia đình Việt Nam đã và đang biến đổi dưới sự tác động của những
biến đổi về kinh tế, xã hội và giao lưu văn hoá toàn cầu. Sự biến đổi đó
không tách rời hoàn toàn với những đặc trưng của gia đình truyền thống
mà là sự điều chỉnh, thích nghi với những hoàn cảnh và điều kiện xã hội
mới. Thực tế, gia đình Việt Nam đang phải đối mặt với rất nhiều thách
thức và phải lựa chọn cho mình một khuôn mẫu phù hợp, trong đó có sự cân
bằng giữa việc bảo lưu những yếu tố truyền thống bền vững với những
thay đổi không ngừng của xã hội hiện đại. Với khả năng thích ứng cao
trên nền tảng văn hoá truyền thống, gia đình Việt Nam vẫn hoàn toàn có
khả năng gìn giữ được những nét bản sắc đặc trưng của nó ngay trong điều
kiện phát triển của thế giới hiện đại.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1 Xem Phát triển Xã hội ở Việt Nam.
Một tổng quan xã hội học năm 2000. Trịnh Duy Luân chủ biên. Nxb Khoa học
Xã hội, Hà Nội, 2002.
2 Bài viết: Một tổ hợp đẹp, xinh xắn,
cân đối và mạnh mẽ. Những nghiên cứu Xã hội học về gia đình Việt Nam.
Nxb Khoa học Xã hội. Hà Nội, 1996.
3 Hồ Ngọc Đại. Tam giác gia đình. Tạp chí Xã hội học. Số 3.1990, trang 4.
4 Trịnh Hoà Bình. Chương trình thời sự Chào buổi sáng (VTV1). Nhân ngày Gia đình Việt Nam (28.6.2006).
5 Chính sách và giải pháp nhằm phát
triển gia đình ở Hà Nội (Báo cáo tổng hợp). Uỷ ban Dân số, Gia đình và
Trẻ em và Trung tâm Xã hội học – Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh
thực hiện tháng 3.2005.
6 Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam ngày 2.4.2007.
SOURCE: TẠP CHÍ HOẠT ĐỘNG KHOA HỌC 6/2006
0 comments:
Post a Comment