ĐỖ SƠN
Tại xã Giáp Sơn, huyện
Lục Ngạn, Bắc Giang, bà Nguyễn Thị Thêu 77 tuổi làm đơn ly hôn chồng là
ông Vũ Văn Đán 72 tuổi và được tòa chấp nhận với lời nói cuối cùng của
ông Đán “Tôi rất tiếc bà ấy”.
Không kết hôn vẫn ly hôn
Ở tuổi 13, ông Vũ Văn Đán được gia đình cho cưới cô
Nguyễn Thị Thêu 18 tuổi. Không đám cưới, không giấy kết hôn, chỉ có mâm
cơm báo cáo với tổ tiên. Họ có một con gái sinh năm 1967.
Ông Đán là con một, nên áp lực về con trai nối dõi tông đường ngày càng lớn khi bà Thêu không sinh được người chống gậy.
Năm 1974, bà Thêu để ông Đán lấy vợ hai là bà Vũ Thị
Lụa. Ba người chung sống với nhau hơn chục năm thì nảy sinh mâu thuẫn.
Mẹ con bà Thêu ra ở nhờ trên đất của cô bên chồng. Năm 1987, con gái bà
Thêu là Vũ Thị Bồng kết hôn.
Bà sang ở với vợ chồng con gái. Gần đây, bà Thêu lại
quay về ở chung với gia đình ông Đán nhưng mâu thuẫn liên tiếp xảy ra.
Miếng đất 3.600 m2 mà bà Thêu và ông Đán sử dụng ngày xưa được ông Đán,
bà Lụa làm giấy cho con trai của ông và vợ hai là Vũ Văn Quân mà không
chia cho bà và con gái. Từ mâu thuẫn về tình cảm, sự phân chia tài sản
của ông Đán, bà Thêu làm đơn xin ly hôn.
TAND huyện Lục Ngạn xác định, dù không có giấy tờ kết
hôn quan hệ giữa bà Thêu và ông Đán, bà Lụa vẫn là hôn nhân thực tế. Bà
Thêu và ông Đán ly thân nhiều năm, mâu thuẫn giữa bà Lụa và bà Thêu
cùng các con ngày càng nghiêm trọng. Vì vậy tòa chấp thuận giải quyết
cho bà Thêu và ông Đán ly hôn.
“Bà ấy quyết thì phải chịu”
Sau khi TAND huyện Lục Ngạn tuyên chấp thuận ly hôn,
bà Thêu có đơn khiếu nại về việc phân chia tài sản. Gia đình ông Đán lại
cùng nhau đến TAND tỉnh để phân xử.
Bà Thêu ốm nên ủy quyền cho con gái và con rể đến
tòa. Ông Đán, bà Lụa và vợ chồng anh Quân- con riêng của bà Lụa với ông
Đán, cũng có mặt. Những người ấy đều từng sống chung trong một mái nhà,
ăn cùng một mâm cơm.
Cả phòng xét xử rộng lớn của tòa án tỉnh, ngoài
hội đồng xét xử, luật sư chỉ có những người trong gia đình ông Đán. Chị
Bồng mắt đỏ hoe trình bày trước toà nhưng lại quay sang bố “Chỉ vì không
có con trai, mẹ tôi phải đồng ý cho bố tôi lấy vợ hai.
Vậy mà bố lại đối xử với mẹ con tôi như thế. Miếng
đất là công sức của mẹ tôi và bố tôi khai phá, tôn tạo. Sao bố tôi không
hỏi ý kiến mẹ tôi, lại làm giấy cho, tặng người khác”. Ông Đán lặng
im.
Tại phiên phúc thẩm ngày 24/2/2009, TAND Tỉnh Bắc
Giang tuyên y án sơ thẩm: Chấp thuận cho bà Thêu và ông Đán ly hôn, yêu
cầu ông Đán, anh Quân chia cho bà Thêu 720 m2 đất, trong đó có 200 m2
đất ở và một số lâm lộc trên đất.
Chị Bồng và chồng bức xúc vì, theo chị, mẹ chị phải được hưởng số tài sản lớn hơn.
Rời phòng xét xử, bước ra sân tòa ai cũng đăm đăm.
Hỏi chuyện ông Đán, về tâm trạng của một người ly hôn vợ sau mấy chục
năm chung sống, ông bảo: “Thực ra tôi có muốn ly hôn đâu.
Tôi rất tiếc bà ấy. Nhưng bà ấy quyết thì phải chịu,
biết làm sao được”- Ông Đán cúi mặt thở dài bước ra đường. Mới hơn 17
giờ 00 mà trời đã xâm xẩm tối.
SOURCE: TIỀN PHONG ONLINE
Trích dẫn từ:
0 comments:
Post a Comment