PHƯỚC CHUNG
1. Trong hơn 24 giờ thăm VN, tỷ phú Bill Gates đã tạo
nên một khái niệm mới của giới trẻ về quan niệm bằng cấp, phương pháp
học tập (để tạo ra những giá trị tài sản hữu hình và vô hình) trong
tương lai. Nhưng cũng chính việc ký thoả thuận với Bộ Tài chính về việc
dùng bản quyền Windows cho các máy tính tại Bộ này đã khiến các cơ quan
quản lý nhà nước một lần nữa phải xem lại vấn đề bảo vệ quyền sở hữu trí
tuệ khi các nhà đầu tư tìm đến chúng ta.
2. “Vừa qua, trong hội chợ Hàng VN chất lượng cao năm
2006 tại An Giang, Hà Nội, TP Hồ Chí Minh, khu vực dành cho “20 thương
hiệu hạt giống” có một DN không đạt danh hiệu HVNCLC vẫn được tham gia.
Điều này, về phía người tiêu dùng có thể gây sự ngộ nhận, nhầm lẫn về
chất lượng và uy tín của sản phẩm tham gia trưng bày tại hội chợ. Về
phía DN có thể tạo cảm giác không rõ ràng, đánh đồng giữa các DN đạt và
không đạt HVNCLC. (Trích Ý kiến đóng góp Chương trình HVNCLC).
3. Trong chương trình “Thay lời cảm ơn 2005″ kéo dài
hai tháng của thương hiệu Kymdan đã giám định 3.467 tấm nệm từ 2.605 địa
chỉ có 2.950 tấm nệm xác định đúng là nệm Kymdan chính hiệu đã sử dụng
từ 10 đến 20 năm. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là có tới 316 tấm nệm trong
số đó bị hư hỏng không phải là nệm Kymdan. Điều tra thực tế từ chủ nhân
của 316 tấm nệm này, nhà sản xuất đã thực sự lo ngại khi khách hàng đều
được người bán hàng giới thiệu khi mua “Đây là sản phẩm Kymdan” hoặc ”
Kymdan liên doanh/hợp tác với Đài Loan, Singapore”…
Có một thực tế, giá trị tài sản vô hình được xác định
bởi các Hội đồng quốc gia (trong và ngoài nước) đánh giá và công nhận.
Tuy nhiên, trong nền kinh tế thị trường, sự đánh giá của công chúng mới
là thứ tài sản đích thực. Người tiêu dùng sẵn sàng trả tiền cao gấp đôi
cho một sản phẩm A trong khi không chấp nhận mua sản phẩm B dù cùng
chung nhóm hàng, chủng loại. Đó chính là sự nổi tiếng của thương hiệu
giúp cho chủ thương hiệu trở nên giàu có.
Theo Liên đoàn quốc tế các nhà kế toán (IFAC), năm
1998, từ 50 – 90% giá trị do một công ty tạo ra là nhờ vào việc quản trị
các tài sản vô hình, như vậy việc quản lí các tài sản hữu hình chỉ tạo
ra từ 10 -15% giá trị. Sự chênh lệch này sẽ tiếp tục tăng lên khi nền
kinh tế trí thức ngày càng trở nên một thực tế khách quan. Trong những
năm 70, tương quan giữa giá trị sổ sách (căn cứ vào bảng cân đối tài
sản) và giá trị thị trường (căn cứ vào giá cổ phiếu) của một công ty là
1/1, thì hiện nay tương quan đó là 1/6.
Đưa ra các vấn đề trên để thấy việc bảo vệ cho DN
(thực ra là cho nền kinh tế quốc gia) trước vấn nạn xâm phạm tài sản vô
hình hiện nay trở nên cấp bách. Hiện Luật Sở hữu trí tuệ đã được ban
hành. Tuy nhiên do việc thực thi, duy trì và bảo vệ còn quá nhiều bất
cập nên chưa đạt hiệu quả.
Trường hợp thứ hai cho thấy nhà tổ chức hội chợ đã
khá vô cảm trước giá trị vô hình của chính mình và DN. Hậu quả là vô
lường khi giá trị vô hình của một hội chợ lớn bị hoài nghi.
Trường hợp thứ ba chính là việc từng chủ nhân thương
hiệu đã đầu tư thỏa đáng (Sau khi đã giành được sự tín nhiệm của các Hội
đồng quốc gia và quốc tế) để thương hiệu thật sự “sống” trong lòng công
chúng, dù phải chấp nhận một thực tế đau lòng ở tỉ lệ bị ăn cắp tài sản
vô hình với tỷ lệ 316/3.467.
Có lẽ không cần phải nói nhiều, các con số tự nó đã nói lên tất cả.
0 comments:
Post a Comment