- Trịnh Thị Bích Diệp
Tính đến nay, hầu hết các nước trên thế giới đều có hiến pháp. Theo các
nguyên tắc khác nhau, hiến pháp có thể chia thành nhiều loại.
Trước hết, căn cứ vào mặt hình thức của Hiến pháp, người ta phân chia
Hiến pháp thành 2 loại là Hiến pháp thành văn và Hiến pháp bất thành
văn. Hiến pháp thành văn tức là các quy định của Hiến pháp được
viết thành một văn bản nhất định, và được Nhà nước tuyên bố hoặc ghi
nhận là đạo luật cơ bản của Nhà nước. Chính việc thừa nhận những đạo
luật quy định về cơ cấu tổ chức nhà nước là đạo luật cơ bản của quốc
gia, thì những đạo luật ấy gọi là Hiến pháp. Hiến pháp có hiệu lực pháp
lý tối cao được thông qua và sửa đổi theo một trình tự đặc biệt. Hiện
nay, trên thế giới, Hiến pháp thành văn có khoảng 130 bản. Việc quy định
thành văn cũng có ý nghĩa là việc công khai tuyên bố quyền lực Nhà nước
thuộc về tay nhân dân. Hiến pháp không thành văn là tổng thể
các văn bản quy phạm pháp luật, các quy phạm pháp luật được hình thành
theo tập tục truyền thống, các án lệ của Toà án tối cao liên quan đến
việc tổ chức quyền lực nhà nước, nhưng không được nhà nước công bố hoặc
ghi nhận là đạo luật cơ bản của nhà nước. Hiện nay chỉ có 3 nước trên
thế giới có Hiến pháp không thành văn là Anh, Niu Dilân, Ixraen. Ở các
quốc gia này không có sự phân biệt giữa đạo luật cơ bản và đạo luật
thường nhằm mục đích đề cao quyền lực của Nghị viện. Nghị viện có thể
làm tất cả mọi việc mà không ai, không một thế lực nào có thể ngăn cản.
Căn cứ vào nội dung, Hiến pháp được chia thành Hiến pháp cổ điển và
Hiến pháp hiện đại. Hiến pháp cổ điển là Hiến pháp được thông qua từ đời
xa xưa nhưng vẫn có hiệu lực đến ngày nay bằng những chỉnh sửa, chuyển
đổi, bổ sung. Đặc điểm cơ bản của chúng là chứa rất ít quy định về quyền
dân chủ của nhân dân lao động, chỉ tập trung vào việc phân chia quyền
lực Nhà nước. Khuôn mẫu điển hình của Hiến pháp này là Hiến pháp Mỹ với
sức sống trên 200 năm, vương quốc Bỉ 1831, ... Hiến pháp hiện
đại là Hiến pháp được thông qua sau chiến tranh thế giới lần 1 và lần 2 ;
có quy định về quyền tự do, dân chủ của nhân dân. Chức năng chính trị
chủ yếu của Hiến pháp này là củng cố địa vị thống trị của giai cấp tư
sản. Ví dụ như Hiến pháp Nam Tư, Ba Lan, Tiệp Khắc, Bỉ, ... Căn
cứ vào thủ tục thông qua, thay đổi Hiến pháp thì Hiến pháp còn được
chia thành Hiến pháp nhu tính và Hiến pháp cương tính. Hiến pháp nhu
tính là Hiến pháp có thể sửa đổi hay được sửa đổi bởi chính cơ quan lập
pháp, theo thủ tục thông qua các đạo luật bình thường. Hiến
pháp cương tính là Hiến pháp có ưu thế đặc biệt được phân biệt với các
luật thường khác, tức là có sự phân biệt giữa quyền lập hiến, quyền
nguyên thuỷ, với quyền lập pháp, quyền được thiết lập từ quyền nguyên
thuỷ. Hiến pháp với ưu thế của mình phải được một cơ quan đặc biệt thông
qua, thường được gọi là quốc hội lập hiến. Các văn bản luật pháp khác
được một quốc hội khác - quốc hội lập pháp thông qua. Quốc hội lập pháp
chỉ tuân thủ theo những quy định của Hiến pháp đã được quốc hội lập hiến
ban hành. Căn cứ theo bản chất, Hiến pháp còn được chia thành
Hiến pháp tư bản chủ nghĩa và Hiến pháp xã hội chủ nghĩa. Hiến pháp tư
bản chủ nghĩa là Hiến pháp của các nước tư bản hay Hiến pháp của các
nước pháp triển theo chế độ tư bản chủ nghĩa. Nó thể hiện ý chí của giai
cấp tư sản và củng cố nền chuyên chính tư sản. Đặc điểm của Hiến pháp
này là tuyên bố bảo vệ quyền tư hữu về tư liệu sản xuất, quyền sở hữu tư
nhân là thiêng liêng bất khả xâm phạm. Hiến pháp tư sản thường tập
trung nói về 3 cơ quan quyền lực nhà nước trung ương - quốc hội, chính
phủ và toà án theo xu hướng công nhận việc áp dụng học thuyết “Tam quyền
phân lập”. Hiến pháp xã hội chủ nghĩa ra đời muộn hơn Hiến
pháp tư sản nên đã tiếp thu những hạt nhân dân chủ của hiến pháp tư sản.
Nó thể hiện ý chí của giai cấp công nhân và nhân dân lao động, củng cố
nền chuyên chính vô sản. Hiến pháp xã hội chủ nghĩa có những đặc điểm
khác hiến pháp tư sản : áp dụng nguyên tắc tập quyền xã hội chủ nghĩa,
tất cả quyền lực nhà nước tập trung thống nhất vào tay Quốc hội ; ghi
nhận vai trò lãnh đạo của nhà nước, vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản ;
đối tượng điều chỉnh rộng hơn và còn quy định các mối quan hệ khác liên
quan đến việc tổ chức xã hội : chế độ kinh tế, văn hoá, an ninh quốc
phòng, ... đồng thời quy định nhiều mục tiêu phấn đấu của xã hội làm cho
hiến pháp mang tính cương lĩnh ... Trịnh Thị Bích Diệp – DS32D028 – Nhóm 3 D1
Posted in: Hiến Pháp
Email This
BlogThis!
Share to Facebook
0 comments:
Post a Comment