Wednesday, May 28, 2014

TRANH CHẤP QUYỀN SỞ HỮU VÉ SỐ TRÚNG THƯỞNG: TRÚNG ĐỘC ĐẮC THÀNH NGƯỜI TRẮNG TAY

NGUYỄN THE
Người bán vé số khai: “… không biết ai trúng thưởng” nhưng hai cấp tòa lại phán cho một bên thắng kiện!
Bà N. và bà V. (cùng ngụ huyện Bình Long, Bình Phước) là chỗ thân tình nên thường xuyên qua lại thăm hỏi nhau. Sáng một ngày tháng 3-2007, bà N. đến nhà bà V. chơi, tình cờ thấy một người bán vé số dạo đi ngang.
Biết tính bạn hay mua vé số, bà N. liền gọi người bán dạo vào, nói bà V. mua giúp người này 20 tờ vé số cuối cùng (đài Bà Rịa-Vũng Tàu). Toàn bộ số vé này sau đó đều không trúng giải.
Vì tiền mất bạn
Hôm sau, bà V. tiếp tục mua một xấp vé số (đài Đồng Nai) từ một người bán dạo khác. Sau khi dò, bà phát hiện mình đã trúng hai tờ độc đắc, trị giá tổng cộng 250 triệu đồng.
Biết chuyện, hai ngày sau, bà N. đã tìm đến nhà bà V. nói hai tờ vé số trúng độc đắc ấy là của mình. Bà N. lý giải rằng hai tờ vé số này bà để lộn trong xấp 20 tờ mà bà đã bảo bà V. mua ủng hộ người bán dạo bữa nọ.
Hai bên tranh cãi nhau khá căng thẳng. Bàn đi tính lại, gia đình bà V. khuyên bà nên chia cho bà N. một phần tiền trong số 250 triệu đồng trúng số. Vì không muốn mối quan hệ thân tình giữa hai bên bị rạn nứt, cuối cùng bà V. đã đồng ý và quyết định cho bạn 50 triệu đồng.

Chấp nhận cầm 50 triệu đồng về rồi, vài ngày sau bà N. lại tìm đến nhà bà V. đòi thêm 20 triệu đồng nữa. Lần này bà N. nói rằng xin tiền không phải để cho mình mà để… xây nhà cho người bán vé số dạo vì thấy hoàn cảnh khó khăn (!?).
Trước lý do nghe hơi lạ này, bà V. đã cương quyết từ chối nên hai bên tiếp tục tranh chấp. Thế rồi bà N. đã làm đơn khởi kiện bà V. ra TAND huyện Bình Long để đòi bà V. phải trả cho mình toàn bộ 250 triệu đồng đã trúng số.
Thua vì nhân chứng
Cuối năm 2007, TAND huyện Bình Long đã đưa vụ kiện ra xử sơ thẩm. Tại tòa, bà V. khẳng định vé số trúng giải là của mình vì căn cứ vào nơi phát hành vé số. Vé trúng của bà thuộc đài Đồng Nai, còn xấp vé số 20 tờ mà bà N. nói bà mua giùm người bán dạo là của đài Bà Rịa-Vũng Tàu thì không thể có chuyện là của bà N. được.
Ngược lại, bà N. vẫn cho rằng hai tờ vé số trúng độc đắc là của mình nhưng do bà kẹp nhầm vào xấp 20 tờ đưa cho bà V. nên mới mất.
Nhân chứng (người đã bán hai tờ vé số độc đắc cho bà V.) khai là hôm đó có bán vé số đài Đồng Nai nhưng không biết ai trúng thưởng. “Hai hôm sau có một phụ nữ (bà N. – PV) tìm đến nhà cho tui một triệu đồng và nói cô ta mua hai tờ vé số đó nhưng đưa nhầm cho người khác, giờ đang tranh chấp nên nhờ tôi ra làm chứng giùm”.
Nhân chứng chỉ khai có như thế nhưng TAND huyện Bình Long lại nhận định có cơ sở kết luận hai tờ vé số trúng là của bà N. (?). Từ đó, tòa tuyên buộc bà V. phải trả cho bà N. tổng giá trị của hai tờ vé số độc đắc trên.
Quá bất ngờ, bà V. đã làm đơn kháng cáo. Sau đó, TAND tỉnh Bình Phước xử phúc thẩm vẫn bác kháng cáo của bà, tuyên y án với cùng nhận định như tòa sơ thẩm.
Từ người may mắn trúng hai tờ vé số độc đắc bỗng dưng trở thành trắng tay, bà V. đã làm đơn cầu cứu đến VKSND tối cao và TAND tối cao đề nghị xem xét lại toàn bộ vụ án nhưng đến nay vẫn chưa được hồi âm. Bà chỉ còn biết than trời trách đất và trách số mình quá hẩm hiu.
SOURCE: BÁO PHÁP LUẬT TPHCM

0 comments:

Post a Comment

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | LunarPages Coupon Code