THS. PHẠM KIM ANH - Khoa luật Dân sự, trường ĐH Luật TP.HCM
1. Trước những đòi hỏi bức bách của
xã hội về nguồn nhân lực có trình độ cao, có đủ năng lực để giải quyết
những vấn đề ngày càng phức tạp trong thực tiễn, việc đổi mới phương
pháp dạy học đã trở thành một tất yếu. Một trong những phương pháp dạy –
học mới (song song tồn tại với các phương pháp dạy học khác như: phương
pháp trắc quan, phương pháp tình huống, phương pháp thảo luận, tranh
luận, phương pháp sắm vai… mà chúng tôi sẽ đề cập trong một bài viết
khác) được các chuyên gia giáo dục, các nhà giáo lão thành trong ngành
đánh giá cao, được thực tiễn khẳng định là đã phát huy được nhiều thế
mạnh trong việc đào tạo là phương pháp giảng dạy theo hướng tích cực, hướng vào sinh viên.
Lấy việc tập trung vào hoạt động của sinh viên làm nền tảng, những nét
đổi mới cơ bản của phương pháp này hướng vào hai nhân vật với một số đòi
hỏi riêng trong quá trình dạy và học.
- Giáo viên: trong giờ học, người giáo viên
không thuyết giảng như trước đây mà chỉ đóng vai trò là người dẫn dắt,
định hướng, gợi mở vấn đề (và khi cần có thể chỉ ra cách giải quyết vấn
đề khuôn mẫu). Ở đây, tùy theo từng tình huống cụ thể mà thầy cô giáo là
người hướng dẫn sinh viên học tập, trao đổi với sinh viên, giải đáp
những thắc mắc cuả sinh viên về những kiến thức đề cập trong bài học,
hoặc là người khuyến khích sinh viên sáng tạo, tự bổ sung cho bài đã học
bằng vốn tri thức tiếp thu từ các nguồn khác nhau như sách vở, báo chí,
đời sống… Đối với những ý kiến, những bài viết, bài vấn đáp sáng tạo,
có nhiều ý tưởng mới của sinh viên, thầy cô giáo nên đưa ra lời khen
ngợi hay khuyến khích bằng cách cho điểm cao…
- Sinh viên: phải là người chủ động tự học,
tự chuẩn bị bài từ trước, năng động, sáng tạo trong giờ học tại lớp,
biết phát huy vốn kiến thức của mình để xây dựng bài học mới; mạnh dạn
nêu những thắc mắc hoặc trao đổi mở rộng bài học với thầy cô giáo, chủ
động
nêu ý kiến cá nhân trong khi tìm hiểu hoặc học bài xong, biết vận dụng các vấn đề từ bài học vào những trường hợp tương tự…
Những phần việc kể trên không chỉ khiến cho sinh viên
trở thành nhân vật trung tâm trong lớp học mà còn tạo cho sinh viên có
cơ hội để hoàn toàn chủ động trong suy nghĩ, tìm tòi, phát hiện vấn đề
từ bài học thông qua sự dẫn dắt của các thầy cô giáo; từ đó sinh viên có
khả năng làm chủ các kiến thức thu nhận được trong nhà trường, biết vận
dụng chúng một cách linh hoạt vào cuộc sống, công tác sau này. Còn đối
với các thầy cô giáo, thông qua cách dạy trên, vừa cung cấp cho sinh
viên những tri thức nền tảng vừa giúp họ
có khả năng tư duy, có năng lực hành động năng động
và mạnh mẽ. Theo logic này, muốn biến quá trình học tập của sinh viên
thành quá trình tự tìm tòi, khám phá và chiếm lĩnh tri thức mới, người
giáo viên phải biết tổ chức điều khiển sinh viên thực sự tham gia vào
hoạt động học tập.
2. Xuất phát từ nội dung, mục tiêu
và đặc trưng của môn học mà mình đảm trách, theo nhận thức trên, tại
Trường đại học Luật thành phố Hồ Chí Minh, chúng tôi đã mạnh dạn vận dụng phương pháp dạy – học theo hướng tích cực, lấy sinh viên làm trung tâm vào môn học Luật dân sự.
Như chúng ta đã biết, môn học Luật dân sự được chia
ra làm hai phần cơ bản, thời lượng giảng dạy khoảng 150 tiết. Phần chung
bao gồm các qui phạm pháp luật qui định những vấn đề có tính nguyên tắc
xuyên suốt toàn bộ hệ thống luật dân sự như: đối tượng điều chỉnh,
phương pháp điều chỉnh, nhiệm vụ, nguyên tắc, chủ thể, khách thể của
quan
hệ pháp luật dân sự, giao dịch dân sự, đại diện, thời
hạn và thời hiệu… Phần riêng dựa vào tính chất của các quan hệ xã hội
được điều chỉnh mà chia thành các chế định thích ứng như: chế định quyền
sở hữu, chế định nghĩa vụ – hợp đồng, chế định quyền thừa kế, quyền sở
hữu trí tuệ. Trong từng chế định riêng nói trên lại có những qui định
chung cho riêng phần đó. Trong thực tế, chúng ta đều hiểu rõ, môn học
Luật dân sự được xây dựng trên cơ sở ngành luật nhưng không trùng với
ngành luật này; vì vậy việc phải xây dựng chương trình môn học như thế
nào, bằng cách nào, phải có phương pháp giảng dạy sao cho đúng đây là
một bộ môn khoa học pháp lý (chứ không phải chỉ là giảng văn bản pháp
luật) là vấn đề chúng tôi rất quan tâm.
3. Trong quá trình dạy môn học Luật
dân sự ở trường Đại học Luật thành phố Hồ Chí Minh theo hướng tích cực,
chúng tôi đã bước đầu hướng tới một số công việc cụ thể trong nhận thức
và hành động dưới đây.
3.1. Chúng tôi cho rằng, yêu cầu đổi mới
phương pháp dạy học, về nguyên tắc phải có một chiến lược đồng bộ từ
những vấn đề ở tầm vĩ mô đến những vấn đề cụ thể như mục tiêu, nội dung,
phương pháp, phương tiện dạy học… Đổi mới phương pháp dạy học theo
hướng tích cực chỉ là một bộ phận của chiến lược đó. Tuy nhiên, trong
phạm vi hẹp,
nhằm khắc phục những bất cập như: chương trình, sách giáo khoa, phương tiện dạy học,
cơ sở vật chất… chưa đáp ứng được việc đổi mới đồng
bộ, chúng tôi xác định rõ phương châm của việc đổi mới phương pháp dạy
học môn học Luật dân sự theo hướng trên chỉ mới đạt ở mức tạo điều kiện
để sinh viên được suy nghĩ nhiều hơn, nói nhiều hơn, làm nhiều hơn, hạn
chế tới tối đa việc sử dụng phương pháp dạy học truyền thống với cách
dạy chủ đạo thầy giảng, sinh viên nghe và ghi chép.
Muốn đáp ứng được yêu cầu trên, trong quá trình dạy
học, người giáo viên phải tạo ra được sự tác động qua lại giữa vốn kinh
nghiệm đã có của sinh viên với các vấn đề pháp luật mà bài học đặt ra.
Người giáo viên phải bằng mọi cách huy động và sử dụng tối đa vốn kinh
nghiệm đã có của sinh viên trong việc vận dụng luật để giải thích, xử
lý, đánh giá các tình huống pháp luật, phán đoán và lựa chọn những hành
vi ứng xử phù hợp với chuẩn mực pháp luật. Bên cạnh đó, người giáo viên
cũng phải đưa ra được các bài tập tình huống về các vấn đề tranh chấp
dân sự… để sinh viên tập giải quyết theo vốn tri thức và kinh nghiệm mà
bản thân sinh viên tích lũy được trong quá trình tự nghiên cứu giáo
trình luật và tìm hiểu thực tiễn áp dụng pháp luật. Cách dạy học như vậy
sẽ tạo cơ hội để các em kiểm chứng, trắc nghiệm vốn hiểu biết trong quá
trình tự học cũng như vốn kinh nghiệm của mình trong cuộc sống. Ở đây,
tính độc lập, năng động, tự giác trong việc chiếm lĩnh tri thức mới,
khắc sâu những tri thức pháp luật đã học của sinh viên sẽ có
cơ hội phát huy ở mức độ cao hơn.
3.2. Chúng tôi cũng rất chú trọng tới việc đưa ra những tình huống, những vấn đề điển hình,
chứa đựng nhiều mâu thuẫn và có thể có nhiều hướng giải quyết khác nhau
trong bài học trên lớp. Đây là một trong những đặc trưng chủ yếu của
giờ học đổi mới theo hướng tích cực. Đặc trưng này giữ vai trò chủ đạo
trong dạy học tích cực vì, theo quy luật chung, “tư duy chỉ bắt đầu khi
và ở nơi xuất hiện tình huống có vấn đề”. Tình huống của những vấn đề
độc đáo mà bài học đặt ra không chỉ đóng vai trò quan trọng đối với việc
thu hút trí tuệ, tình cảm, suy nghĩ, kích thích các em suy nghĩ, giải
thích, phân tích phán đoán mà còn là cơ sở giúp các em lựa chọn được
những phương án giải quyết tốt nhất, đáp ứng được yêu cầu áp dụng luật
vào những tình huống tương tự trong tương lai. Theo kinh nghiệm của
chúng tôi, những tình huống có vấn đề được nêu trong bài học mà giáo
viên chủ động lựa chọn từ trước phải là những tình huống chứa vấn đề
điển hình, đòi hỏi sinh viên phải huy động toàn bộ năng lực sẵn có, phải
cố gắng đạt tới một trình độ kinh nghiệm pháp luật cao mới giải quyết
được chúng. Có thể nói, học và thảo luận qua những tình huống có chứa
vấn đề cao là một trong những cách tốt nhất giúp sinh viên trưởng thành
nhanh chóng ở nhiều mặt.
3.3. Chúng tôi còn đưa ra chủ trương và thực hiện thường xuyên việc khuyến khích sinh viên thể hiện quan điểm lập trường riêng về một vấn đề pháp luật trong giờ học. Những
quan điểm ấy phải được các em thể hiện bằng những ý
kiến cụ thể, theo cách hiểu và diễn đạt riêng của mình. Vấn đề không
phải ở chỗ sinh viên đồng ý hay không đồng ý, tán thành hay không tán
thành, đúng hay sai mà là ở chỗ ý kiến của sinh viên phải có sự phân
tích, giải thích, lập luận rõ ràng, khúc chiết, được công khai tranh
luận, qua đó làm
lộ rõ được mục đích bảo vệ quan điểm lập trường riêng của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, cho
dù đây chỉ là giả định nhưng các ý kiến riêng của
sinh viên vẫn phải nằm trong và phù hợp với các qui định của pháp luật.
Chính sự lý giải, tranh luận giữa các ý kiến đó sẽ là
cơ sở làm cho sinh viên hiểu kỹ, hiểu sâu và lĩnh hội
tốt tri thức hơn. Nếu việc làm này được tiến hành thường xuyên hơn, có
kết quả tốt hơn, chúng ta sẽ tạo ra cho xã hội một lớp trí thức ngành
luật kế cận vừa có bản lĩnh, có quan điểm lập trường vững vàng vừa có
tinh thần dân chủ cao trong thực tiễn hoạt động pháp luật.
3.4. Để kết hợp và phát huy tối đa những điều nói trên, chúng tôi thấy không thể không duy trì, phát triển không ngừng mối quan hệ giao tiếp sư phạm thân thiện, dân chủ, bình đẳng, tự nguyện giữa giáo viên và sinh viên. Trong giờ học tích cực, giáo viên với vai trò
là người tổ chức, điều khiển, hướng dẫn, gợi mở tạo
điều kiện để học sinh bộc lộ và trao đổi ý kiến của mình, sao cho mọi ý
kiến đều được đưa ra xem xét, tranh luận công khai một cách tự nhiên,
cởi mở. Muốn làm được những điều trên, sinh viên phải có một bước chuẩn
bị rất công phu ở nhà, phải tự nghiên cứu tài liệu và sách giáo khoa.
Người giáo viên, ngoài việc giới thiệu tài liệu cho sinh viên tham khảo
còn phải xây dựng được từ trước nhiều tình huống có vấn đề khác nhau
buộc sinh viên phải suy nghĩ. Từ các câu trả
lời của sinh viên trên lớp, giáo viên phải tiếp tục
tạo ra các tình huống mới và hướng dẫn các sinh viên tìm ra những cách
khác nhau trong việc tiếp cận, giải quyết thỏa đáng các tình huống đó.
Cuối cùng, trên cơ sở áp dụng những quy phạm pháp luật dân sự, giáo viên
sẽ tổng hợp, chốt lại các vấn đề, làm rõ những yêu cầu cần phải đạt
được của bài học. Theo đánh giá sơ bộ của chúng tôi, với phương pháp
này, trước mắt chúng ta có thể giúp sinh viên hiểu bài ngay tại lớp; còn
trong tương lai, tạo cho các em thói quen năng động, có đủ khả năng
đóng góp ý kiến cho việc bổ sung, sửa đổi hoàn thiện pháp luật ….
SOURCE: TẠP CHÍ KHOA HỌC PHÁP LÝ SỐ 1/2003
0 comments:
Post a Comment