Ngày
21/11/2007, Quốc hội đã thông qua 7 luật bao gồm: Luật thuế thu nhập cá
nhân; Luật phòng, chống bạo lực gia đình; Luật tương trợ tư pháp; Luật
phòng, chống bệnh truyền nhiễm; Luật đặc xá; Luật hóa chất; Luật chất
lượng, sản phẩm hàng hoá. Các luật này có hiệu lực từ năm 2008 (ngoại
trừ Luật thuế thu nhập cá nhân có hiệu lực từ 1/1/2009). Sau đây là tóm
tắt nội dung của một số luật này.
Luật Thuế thu nhập cá nhân
Theo Luật thuế thu nhập cá nhân số
04/2007/QH12 được Quốc hội thông qua ngày 21/11/2007, các khoản thu nhập
nằm trong diện chịu thuế gồm thu nhập từ kinh doanh (hàng hóa dịch vụ,
cho thuê tài sản, hành nghề độc lập…); thu nhập từ tiền lương, tiền
công, thù lao; thu nhập từ đầu tư vốn, thu nhập từ chuyển nhượng vốn
(chuyển nhượng chứng khoán, phần vốn và các hình thức khác); thu nhập từ
chuyển nhượng bất động sản (quyền sử dụng đất, tài sản, chuyển nhượng
quyền thuê mặt bằng, mặt nước…
Ngoài ra, các khoản thu nhập vượt 10
triệu đồng một lần phát sinh từ trúng thưởng xổ số, trúng thưởng trong
các hình thức khuyến mại, trò chơi có thưởng, thu nhập từ tiền bản
quyền, từ thừa kế, quà tặng… cũng nằm trong diện chịu thuế thu nhập.
Mức thuế khởi điểm bắt đầu phải chịu thuế
thu nhập cá nhân là 4 triệu đồng/tháng cho người nộp thuế, giảm trừ
thêm cho mỗi người phụ thuộc 1,6 triệu đồng/tháng. Việc xác định mức
giảm trừ gia cảnh đối với người phụ thuộc thực hiện theo nguyên tắc mỗi
người phụ thuộc chỉ được tính giảm trừ một lần vào một đối tượng nộp
thuế.
Luật có hiệu lực kể từ ngày 01/01/2009.
Luật Phòng chống bạo lực gia đình
Theo Luật phòng chống bạo lực gia đình,
bạo lực gia đình không chỉ là hành hạ, đánh đập mà còn cả việc gây áp
lực tinh thần, làm tổn thương tâm lý cho người khác. Hành vi này bao
gồm: lăng mạ, cố ý xúc phạm danh dự nhân phẩm; cưỡng ép quan hệ tình dục
hay cố tình cô lập, xua đuổi; ngăn cản không cho thực hiện các quyền
trong quan hệ với những người thân trong gia đình… Việc cưỡng ép kết
hôn, ly hôn; hay kiểm soát thu nhập các thành viên trong gia đình nhằm
tạo nhằm tạo ra tình trạng phụ thuộc về tài chính cũng bị luật nghiêm
cấm…
Nạn nhân bị bạo lực gia đình có quyền yêu
cầu cơ quan, tổ chức có thẩm quyền can thiệp để bảo vệ quyền lợi cho
mình. Họ sau đó còn được bố trí nơi tạm lánh, và địa điểm này được giữ
bí mật. Thậm chí, tòa án có quyền ra quyết định cấm người có hành vi bạo
lực không được tiếp xúc với nạn nhân khi thấy việc này là cần thiết
hoặc nạn nhân có đơn yêu cầu…
Luật có có hiệu lực thi hành từ ngày 01/07/2008.
Luật Tương trợ tư pháp
Theo Luật tương trợ tư pháp số
08/2007/QH12 được Quốc hội thông qua ngày 21/11/2007 quy định: hoạt động
tương trợ tư pháp được thực hiện trên nguyên tắc tôn trọng độc lập, chủ
quyền và toàn vẹn lãnh thổ, không can thiệp vào công việc nội bộ của
nhau, bình đẳng và cùng có lợi, phù hợp với Hiến pháp, pháp luật của
Việt Nam và điều ước quốc tế mà Việt Nam là thành viên…
Cơ quan có thẩm quyền tiến hành tố tụng
của VN có thể: yêu cầu cơ quan có thẩm quyền của nước ngoài dẫn độ cho
VN người có hành vi phạm tội hoặc bị kết án hình sự mà bản án đã có hiệu
lực để truy cứu trách nhiệm hình sự hoặc để thi hành án; thực hiện việc
dẫn độ người nước ngoài đang ở trên lãnh thổ VN có hành vi phạm tội
hoặc bị kết án hình sự mà bản án đã có hiệu lực pháp luật cho nước yêu
cầu để truy cứu trách nhiệm hình sự hoặc để thi hành án. Luật cũng quy
định về một số trường hợp từ chối dẫn độ, trong đó có quy định không dẫn
độ công dân VN ra nước ngoài…
Luật có hiệu lực kể từ ngày 01/7/2008.
Luật Phòng, chống dịch, bệnh truyền nhiễm
Theo Luật phòng, chống bệnh truyền nhiễm,
khi dịch lây lan nhanh trên diện rộng, đe dọa nghiêm trọng đến tính
mạng, sức khỏe con người và kinh tế – xã hội của đất nước thì phải ban
bố tình trạng khẩn cấp. Các bệnh truyền nhiễm sẽ được quy định theo ba
nhóm A, B, C gồm các bệnh đặc biệt nguy hiểm, các bệnh nguy hiểm có nguy
cơ lây lan nhanh và những bệnh truyền nhiễm ít nguy hiểm, khả năng lây
truyền không nhanh. Tuỳ theo việc bệnh truyền nhiễm và bệnh dịch thuộc
các nhóm A, B, C, chức năng công bố dịch sẽ do Thủ tướng Chính phủ, Bộ
trưởng Y tế hoặc Chủ tịch UBND tỉnh đảm nhiệm.
Luật cấm: che giấu, không khai báo hoặc
khai báo không kịp thời các trường hợp mắc bệnh truyền nhiễm theo quy
định của pháp luật; Cố ý khai báo, thông tin sai sự thật về bệnh truyền
nhiễm; Phân biệt đối xử và đưa hình ảnh, thông tin tiêu cực về người mắc
bệnh truyền nhiễm…
Ngoài ra, người tiêu dùng có quyền được
cung cấp thông tin về vệ sinh an toàn thực phẩm; có trách nhiệm thực
hiện vệ sinh an toàn thực phẩm, thực hiện đầy đủ các hướng dẫn về vệ
sinh an toàn thực phẩm, khai báo ngộ độc thực phẩm và bệnh truyền qua
đường thực phẩm…
Luật có có hiệu lực thi hành từ ngày 01/07/2008.
Luật Đặc xá
Luật Đặc xá quy định: đối tượng được
hưởng ưu đãi trong chính sách đặc xá là: người lập công lớn trong thời
gian chấp hành hình phạt tù; là thường binh, bệnh binh, có thành tích
trong chiến đấu, Anh hùng lao động, Anh hùng lực lượng vũ trang, có thân
nhân là liệt sỹ, con Bà mẹ Việt Nam anh hùng, con của gia đình có công
với nước, người mắc các bệnh hiểm nghèo, người từ 70 tuổi trở lên…
Người được đề nghị xét đặc xá phải có đủ
điều kiện như: xếp loại cải tạo từ khá trở lên; đã chấp hành hình phạt
tù ít nhất là từ 1/3 thời gian đối với tù có thời hạn và 14 năm với tù
chung thân; đã chấp hành xong các hình phạt bổ sung; là đối tượng được
hưởng chính sách ưu đãi xã hội… Luật cũng quy định các trường hợp không
được đặc xá bao gồm các trường hợp đang bị truy cứu trách nhiệm hình sự
về hành vi phạm tội khác; trước đó đã từng được đặc xá và có 2 tiền án
trở lên.
Chủ tịch nước xem xét, quyết định về đặc
xá đối với người bị kết án phạt tù có thời hạn, tù chung thân đã được
giảm xuống tù có thời hạn đang chấp hành hình phạt tù nhân sự kiện trọng
đại hoặc ngày lễ lớn của đất nước…
Luật có hiệu lực kể từ ngày 01/3/2008.
Luật hoá chất
Luật Hoá chất số 06/2007/QH11 được Quốc
hội thông qua ngày 21/11/2007 quy định: cấm Sử dụng hóa chất không thuộc
danh mục được phép sử dụng, hóa chất không bảo đảm tiêu chuẩn, chất
lượng, vượt quá hàm lượng cho phép để sản xuất và bảo quản thực phẩm,
thuốc chữa bệnh, thức ăn gia súc, thuốc thú y, thuốc bảo vệ thực vật,
phân bón, sản phẩm hóa chất tiêu dùng. Sử dụng hóa chất độc để săn bắt
động vật, thực hiện các hành vi xâm hại đến sức khoẻ con người, tài sản
và môi trường…
Người tiêu dùng sản phẩm, hàng hoá bao
gồm: được cung cấp thông tin trung thực về mức độ an toàn, chất lượng,
hướng dẫn vận chuyển, bảo quản, sử dụng sản phẩm, hàng hoá; thông tin về
việc bảo hành hàng hóa, nguy cơ gây mất an toàn của hàng hoá và cách
phòng ngừa khi nhận được thông tin cảnh báo từ người sản xuất, người
nhập khẩul Được yêu cầu người bán sửa chữa, đổi hàng mới, nhận lại hàng
có khuyết tật và được bồi thường thiệt hại khi sản phẩm, hàng hóa không
phù hợp với tiêu chuẩn đã công bố áp dụng, quy chuẩn kỹ thuật tương ứng,
định lượng hoặc không phù hợp với hợp đồng…
Người tiêu dùng được bồi thường thiệt hại
khi sản phẩm, hàng hóa gây mất an toàn cho người, động vật, thực vật,
tài sản, môi trường trong điều kiện sử dụng bình thường và hợp lý. Được
tổ chức bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng trợ giúp bảo vệ quyền lợi hợp
pháp của mình theo quy định của pháp luật về bảo vệ quyền lợi người tiêu
dùng…
Luật có có hiệu lực thi hành từ ngày 01/07/2008.
Luật chất lượng, sản phẩm hàng hoá
Luật cấm các hành vi: thông tin, quảng
cáo sai sự thật hoặc có hành vi gian dối về chất lượng sản phẩm, hàng
hóa, về nguồn gốc và xuất xứ hàng hóa; Che giấu thông tin về khả năng
gây mất an toàn của sản phẩm, hàng hoá đối với người, động vật, thực
vật, tài sản, môi trường…
Người sản xuất có nghĩa vụ: kịp thời
ngừng sản xuất, thông báo cho các bên liên quan và có biện pháp khắc
phục hậu quả khi phát hiện sản phẩm, hàng hóa gây mất an toàn hoặc sản
phẩm, hàng hoá không phù hợp với tiêu chuẩn công bố áp dụng, quy chuẩn
kỹ thuật tương ứng; Thu hồi, xử lý sản phẩm, hàng hóa không bảo đảm chất
lượng. Trong trường hợp phải tiêu huỷ hàng hóa thì phải chịu toàn bộ
chi phí cho việc tiêu huỷ hàng hoá và chịu trách nhiệm về hậu quả của
việc tiêu huỷ hàng hoá theo quy định của pháp luật…
Người bán hàng phải hoàn lại tiền hoặc đổi hàng mới, nhận lại hàng có khuyết tật bị người mua trả lại…
Tổ chức đánh giá sự phù hợp phải trả tiền
phạt cho tổ chức, cá nhân có sản phẩm, hàng hóa được đánh giá trong
trường hợp cung cấp sai kết quả đánh giá sự phù hợp. Mức phạt do các bên
thỏa thuận, nhưng không vượt quá 10 lần chi phí đánh giá, trường hợp
các bên không thoả thuận được thì mức phạt do trọng tài hoặc toà án
quyết định, nhưng không vượt quá 10 lần chi phí đánh giá…
Nhà nước khuyến khích, tạo điều kiện cho
tổ chức, cá nhân trong nước và tổ chức, cá nhân nước ngoài đầu tư, tham
gia vào hoạt động thử nghiệm, kiểm định, giám định, chứng nhận chất
lượng sản phẩm, hàng hóa…
Luật có hiệu lực kể từ ngày 1/7/2008.
LS Đặng Thế Đức- Indochine Counsel, http://www.saga.vn
0 comments:
Post a Comment