Thấy gì qua vụ việc tàu Cần giờ kiện Bảo việt
Tàu Cần Giờ thuộc Công ty liên doanh vận tải thủy Sea
Sài Gòn, tham gia bảo hiểm trách nhiệm dân sự chủ tàu (P&I) tại Bảo
Việt Việt Nam theo đơn bảo hiểm số 5.39.03/04SGPI với thời hạn từ
20.02.2004 tới 20.02.2005 theo Quy tắc của Hội Bảo hiểm Trách nhiệm dân
sự chủ tàu Miền Tây nước Anh (gọi tắt là Hội West of England – WOE) và
bảo hiểm thân tàu theo đơn số 5.39.03/SG với thời hạn từ 01.01.2004 tới
31.12.2004 theo Quy tắc ITC 1995.
Ngày 28/7/2004, Bảo Việt Việt Nam nhận được công văn
của chủ tàu, thông báo tàu Cần Giờ đã bị Tòa án Tanzania bắt giữ vào
ngày 27/7/2004 theo yêu cầu của Công ty Mohamed Enterprises của Tanzania
với lý do tàu Cần Giờ là tài sản của Chính phủ Việt Nam và bị bắt là để
đảm bảo cho khiếu nại mất hàng trong một hợp đồng mua gạo xảy ra từ năm
1999 với Công ty Thanh Hoà ở Tiền Giang. Như vậy việc tàu Cần Giờ bị
Tòa án Tanzania bắt giữ là hoàn toàn trái pháp luật vì tàu Cần Giờ là
tài sản của doanh nghiệp liên doanh và Công ty liên doanh vận tải thủy
Sea Sài Gòn, không phải là người gây ra thiệt hại cho Công ty Mohamed
Enterprises.
Vào cuối năm 2004, tàu Cần Giờ cùng toàn bộ thủy thủ
đoàn bị bắt giữ tại Tanzania, không được thả về trước Tết Nguyên Đán
2005 đã trở thành một sự kiện tâm điểm được báo giới liên tục cập nhật
thông tin, đăng tải.
Kể từ ngày tàu Cần Giờ bị bắt, Sea Sài Gòn đã áp dụng
tất cả các biện pháp theo con đường ngoại giao, bằng quan hệ hữu nghị
và đồng nghiệp, bằng biện pháp kinh tế và tới cơ quan cao nhất của nước
ta – Chính phủ, để can thiệp giải phóng tàu, nhưng không có hiệu quả.
Đến tháng 8/2005, tàu Cần Giờ mới được giải phóng và theo chủ tàu, vụ
việc này đã làm Sea Sài Gòn thiệt hại trên 1 triệu Đô la Mỹ.
Ngày 21.11.2005, Bảo Việt Việt Nam nhận được Giấy
triệu tập của Tòa án Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh, yêu cầu tham dự
phiên tòa vào ngày 29.11.2005 để nghe thông báo về đơn khởi kiện của
Công ty Sea Sài Gòn đối với Bảo Việt Việt Nam về việc bồi thường các chi
phí phát sinh trong thời gian tàu Cần Giờ bị bắt giữ tại Tanzania. Đồng
thời trên một số báo như báo Pháp Luật, báo Tiền Phong… cũng đăng tin
về vụ Sea Sài Gòn khởi kiện đòi Bảo Việt bồi thường cho những thiệt hại
xảy ra đối tàu tàu Cần Giờ và thủy thủ đoàn.
Căn cứ vào Quy tắc của WOE, Quy tắc ITC 1995 thì việc
tàu Cần Giờ bị bắt tại Tanzania không thuộc phạm vi bảo hiểm P&I vì
chủ tàu không có lỗi trong việc gây thiệt hại cho Công ty Mohamed
Enterprises và không thuộc phạm vi bảo hiểm thân tàu theo điều khoản bảo
hiểm loại trừ rủi ro bắt giữ. Bản thân Sea Sài Gòn, trong một lần phỏng
vấn báo chí cũng thể hiện nhận thức được rằng thiệt hại xảy ra đối với
tàu Cần Giờ không thuộc trách nhiệm bảo hiểm (Bài “Bằng mọi cách đưa tàu
Cần Giờ về nước trước Tết” của phóng viên Cẩm Tú đăng trên Vietnamnet
ra ngày 18/1/2005).
Liên quan đến sự trở về của con tàu cũng như thủy thủ
đoàn của tàu Cần Giờ đó là ngay từ đầu khi nhận được đề nghị của Sea
Sài Gòn, Bảo Việt Việt Nam đã tích cực phối hợp với Hội WOE chủ động
thuê luật sư bảo vệ quyền lợi của chủ tàu và tìm mọi biện pháp hỗ trợ về
pháp lý cũng như tài chính để giúp chủ tàu.
Tính đến tháng 4/2005, chi phí trả cho luật sư mà Bảo
Việt Việt Nam phải thanh toán là 12.011 Đôla Mỹ. Kết quả tàu Cần Giờ
được rời cảng Tanzania vào ngày 20/8/2005, đã có phần giúp đỡ của các cơ
quan, ban ngành và sự hỗ trợ pháp lý tích cực của luật sư do Hội WOE và
Bảo Việt Việt Nam chỉ định.
Trong khoảng thời gian tàu Cần Giờ bị bắt từ
27/7/2004 đến ngày tàu rời cảng Tanzania 20/8/2005, Bảo Việt Việt Nam
vẫn liên tục duy trì bảo hiểm thân tàu và P&I cho tàu, tạo sự tin
tưởng tuyệt đối cho Sea Sài Gòn trong thời điểm khó khăn.
Sau khi tàu Cần Giờ được giải phóng, Bảo Việt Việt
Nam nhận được công văn số 106-05/CV-BGĐ của Sea Sài Gòn, thông báo tổng
chi phí cảng phí và đại lý phí mà Sea Sài Gòn phải thanh toán cho tàu
Cần Giờ là 113.398,52 Đô la Mỹ và đề nghị Bảo Việt Việt Nam xem xét hỗ
trợ.
Do vụ việc không thuộc phạm vi bảo hiểm thân tàu cũng
như trách nhiệm dân sự chủ tàu (P & I) nên Bảo Việt Việt Nam và WOE
không có cơ sở để giải quyết bồi thường cho chủ tàu. WOE đã chính thức
có văn bản từ chối hỗ trợ Sea Sài Gòn do các phi phí khiếu nại không
thuộc phạm vi bảo hiểm. Tuy nhiên, xét tình hình Sea Sài Gòn là khách
hàng lâu năm, lại đang gặp khó khăn về tài chính do tàu bị bắt sai, Bảo
Việt Việt Nam đã đồng ý hỗ trợ 20.000 Đô la Mỹ theo quy chế về bồi
thường thương mại của Bảo Việt cho Sea Sài Gòn, đồng thời yêu cầu Sea
Sài Gòn chuẩn bị toàn bộ các chứng từ chứng minh thiệt hại để làm thủ
tục tiến hành đòi phía Mohamed Enterprise.
Như vậy có thể nói trong suốt quá trình tàu Cần Giờ
bị bắt giữ cho tới khi được rời cảng Tanzania, Bảo Việt Việt Nam luôn tỏ
rõ thiện chí với Sea Sài Gòn và dành sự giúp đỡ hỗ trợ tốt nhất có thể
trong khả năng của một doanh nghiệp bảo hiểm. Điều đó phần nào giúp Sea
Sài Gòn thành công trong vụ kiện đòi giải phóng tàu Cần Giờ và khắc phục
một phần khó khăn về tài chính khi không may gặp rủi ro.
Trong suốt quá trình tàu Cần Giờ bị bắt giữ, Bảo Việt
Việt Nam đã thường xuyên báo cáo Bộ Tài chính và thực hiện sự chỉ đạo
sát sao của Bộ để xử lý vụ việc.
Được biết ngay sau khi nhận được phản ứng của Bảo
Việt Việt Nam về việc Sea Sài Gòn tuyên bố khởi kiện Bảo Việt, phía Sea
Sài Gòn đã chuyển lời xin lỗi và thông báo sẽ rút đơn kiện. Tuy nhiên,
chỉ gần một ngày sau, Tòa Kinh tế Tòa án Nhân dân Tp. Hồ Chí Minh vẫn
mời hai bên có mặt tại Tòa thông báo về vụ kiện nói trên.
Tại Tòa Kinh tế Tòa án Nhân dân Tp. Hồ Chí Minh vào
ngày 29/11/2005, đại diện Bảo Việt và Tòa án đã chờ một tiếng đồng hồ
vẫn chưa thấy đại diện Sea Sài Gòn có mặt. Thư ký Tòa đã phải điện thoại
cho Sea Sài Gòn và được đại diện của Sea Sài Gòn cho biết theo nghị
quyết Hội đồng Quản trị, Sea Sài Gòn rút đơn kiện. Tòa đã đề nghị Sea
Sài Gòn phải có mặt để Tòa hướng dẫn thủ tục rút đơn kiện. Nhưng lại một
tiếng nữa trôi qua, phía Tòa lại nhận được điện thoại của Luật sư – đại
diện bảo vệ quyền lợi do Sea Sài Gòn chỉ định – báo xin hoãn một tháng
cho các bên có thời gian thương lượng…Tòa án cho phép Bảo Việt ra về và
cũng chưa thông báo nội dung đơn kiện…
Như vậy việc Sea Sài Gòn có tiếp tục kiện hay rút đơn
kiện Bảo Việt liên quan đến thiệt hại của tàu Cần Giờ vẫn còn phải tiếp
tục chờ đợi gần một tháng nữa khi mà về mặt pháp lý, thiệt hại xảy ra
đối với tàu Cần Giờ không thuộc phạm vi bảo hiểm theo Điều khoản bảo
hiểm quốc tế và đơn bảo hiểm đã cấp; Về phía mình, Bảo Việt đã nỗ lực
hết mình và đã mang lại kết quả là tàu Cần Giờ được giải phóng trở về
cảng Sài Gòn Việt Nam và Sea Sài Gòn lại có thể tiếp tục hoạt động kinh
doanh của mình đối với con tàu này.
Vụ việc trên cũng là một kinh nghiệm quý để Bảo Việt
Việt Nam có những ứng xử thích hợp để bảo vệ uy tín của mình trên thị
trường bảo hiểm đầy biến động và cạnh tranh khốc liệt này.
Minh Phương
(Tổng công ty Bảo Hiểm Việt Nam)
==============================================================
Bảo Việt không đồng ý đền bù cho tàu Cần Giờ
(VietNamNet) – Trước sự việc bị Công ty vận tải biển Sài Gòn (Sea Saigon) khởi
kiện và đòi bồi thường thiệt hại cho tàu Cần Giờ trong cả quá trình tàu
này bị giam giữ tại Tanzania, Tổng Công ty Bảo hiểm Việt Nam (Bảo Việt)
đã thể hiện thái độ bất bình.
Hôm 21/11/2005, Bảo Việt nhận được giấy triệu tập của
Tòa án nhân dân thành phố Hồ Chí Minh, yêu cầu tham dự phiên tòa vào
ngày 29/11 để nghe thông báo về đơn khởi kiện của Công ty Sea Saigon đối
với Bảo Việt về việc bồi thường các chi phí phát sinh trong thời gian
tàu Cần Giờ bị bắt giữ tại Tanzania.
Trong công văn số 106-05/CV-BGĐ được gửi đến Bảo Việt
trước đó, Sea Saigon thông báo với Bảo Việt rằng tổng chi phí cảng phí
và đại lý phí mà họ phải thanh toán cho tàu Cần Giờ là 113.398,52USD và
đề nghị Bảo Việt xem xét hỗ trợ. Tuy nhiên, Bảo Việt cho rằng “do vụ
việc không thuộc phạm vi bảo hiểm 2 bên đã ký kết nên Bảo Việt không có
cơ sở để giải quyết cho chủ tàu”.
Tàu Cần Giờ thuộc Công ty liên doanh vận tải thủy Sea
Saigon, tham gia bảo hiểm trách nhiệm dân sự chủ tàu (P&I) tại Bảo
Việt theo đơn bảo hiểm số 5.39.03/04SGPI với thời hạn từ 20/2/2004 tới
20/2/2005 theo quy tắc của Hội Bảo hiểm Trách nhiệm dân sự chủ tàu miền
Tây nước Anh (gọi tắt là Hội West of England – WOE) và bảo hiểm thân tàu
theo đơn số 5.39.03/SG với thời hạn từ 1/1/2004 tới 31/12/2004 theo quy
tắc ITC 1995.
Ngày 28/7/2004, Bảo Việt nhận được công văn của chủ
tàu thông báo tàu Cần Giờ đã bị Tòa án Tanzania bắt giữ vào ngày
28/7/2004 theo yêu cầu của Công ty Mohamed Enterprises với lý do tàu Cần
Giờ là tài sản của Chính phủ Việt Nam và bị bắt là để đảm bảo cho khiếu
nại mất hàng trong một hợp đồng mua hàng từ năm 1999 với Công ty Thanh
Hoà ở Tiền Giang. Nhưng theo Bảo Việt, việc tàu Cần Giờ bị Tòa án
Tanzania bắt giữ là hoàn toàn trái pháp luật vì tàu Cần Giờ là tài sản
của doanh nghiệp liên doanh, không thể đại diện cho tài sản của Chính
phủ Việt Nam. Công ty liên doanh vận tải thủy Sea Saigon không phải là
người gây ra thiệt hại cho Công ty Mohamed Enterprises.
Kể từ ngày tàu Cần Giờ bị bắt, Sea Saigon đã áp dụng
tất cả các biện pháp theo con đường ngoại giao và Chính phủ để can thiệp
giải phóng tàu nhưng không có hiệu quả. Sau hơn 1 năm bị giam giữ, hôm
25/11 vừa qua, tàu Cần Giờ mới cập cảng Sài Gòn sau khi được giải phóng.
Và theo chủ tàu, vụ việc này đã làm Sea Sài Gòn thiệt hại trên 1 triệu
USD.
Trong một thông báo gửi tới báo chí, Bảo Việt khẳng
định: “Căn cứ vào quy tắc của WOE, quy tắc ITC 1995 thì việc tàu Cần Giờ
bị bắt tại Tanzania không thuộc phạm vi bảo hiểm P&I vì chủ tàu
không có lỗi trong việc gây thiệt hại cho Công ty Mohamed Enterprises và
không thuộc phạm vi bảo hiểm thân tàu theo điều khoản bảo hiểm loại trừ
rủi ro bắt giữ. Mặc dù vậy, ngay từ đầu khi nhận được đề nghị của Sea
Sài Gòn, chúng tôi đã tích cực phối hợp với WOE chủ động thuê luật sư
bảo vệ quyền lợi chủ tàu và tìm mọi biện pháp hỗ trợ về pháp lý cũng như
tài chính giúp chủ tàu. Tính đến thời điểm tháng 4/2005, chi phí trả
cho luật sư mà Bảo Việt phải thanh toán là 12.011USD. Kết quả tàu Cần
Giờ được rời cảng Tanzania vào ngày 20/8/2005 đã chứng minh những nỗ lực
giúp đỡ không ngừng của các cơ quan, ban ngành và sự hỗ trợ pháp lý
tích cực của luật sư do Hội WOE và Bảo Việt chỉ định”.
WOE cũng đã chính thức có văn bản từ chối hỗ trợ Sea Saigon do các phi phí khiếu nại không thuộc phạm vi bảo hiểm.
WOE cũng đã chính thức có văn bản từ chối hỗ trợ Sea Saigon do các phi phí khiếu nại không thuộc phạm vi bảo hiểm.
“Tuy nhiên, xét tình hình Sea Sài Gòn là khách hàng
lâu năm, lại đang gặp khó khăn về tài chính do tàu bị bắt oan sai, Bảo
Việt đã đồng ý hỗ trợ 20.000USD theo quy chế về bồi thường thương mại
của Bảo Việt cho Sea Saigon, đồng thời yêu cầu Sea Saigon chuẩn bị toàn
bộ các chứng từ chứng minh thiệt hại để làm thủ tục tiến hành đòi phía
Mohamed Enterprise”, thông báo nêu rõ.
Trong khoảng thời gian tàu Cần Giờ bị bắt từ
27/7/2005 đến ngày tàu rời cảng Tanzania 20/8/2005, Bảo Việt vẫn liên
tục duy trì bảo hiểm thân tàu và P&I cho tàu.
“Tuy nhiên rất tiếc Sea Saigon đã không ghi nhận
thiện chí và những nỗ lực giúp đỡ đó của Bảo Việt mà còn tiến hành khởi
kiện”, đại diện của Bảo Việt nói.
Sau 1 năm bị khống chế, tàu Cần Giờ mới về đến Nha Trang.
===================================================
Hợp đồng bảo hiểm trong vụ tàu Cần Giờ
(VNECONOMY )
Tàu Cần Giờ bị giam giữ tại Tanzania.
Bảo Việt khẳng định: “Trong suốt quá trình
tàu Cần Giờ bị bắt giữ cho tới khi được phép rời cảng Tanzania, Bảo Việt
luôn tỏ rõ thiện chí với Sea Saigon. Tuy nhiên thiện chí đó đã không
được ghi nhận”.
Ngày 29/11 tới, tại Tòa án nhân dân Tp.HCM, Công ty vận tải biển Sài Gòn (Sea Saigon) chính thức khởi kiện
Tổng công ty bảo hiểm Việt Nam (Bảo Việt), liên quan đến việc bồi
thường thiệt hại cho tàu Cần Giờ khi bị giam giữ tại Tanzania.
Về vụ việc này, Bảo Việt cũng đã có thông tin phản
hồi chính thức, trong đó nhấn mạnh: “Có thể nói, trong suốt quá trình
tàu Cần Giờ bị bắt giữ cho tới khi được phép rời cảng Tanzania, Bảo Việt
Việt Nam luôn tỏ rõ thiện chí với Sea Saigon và dành sự giúp đỡ hỗ trợ
tốt nhất có thể trong khả năng của một doanh nghiệp bảo hiểm. Điều đó
phần nào giúp Sea Saigon thành công trong vụ kiện đòi giải phóng tàu Cần
Giờ và khắc phục một phần khó khăn về tài chính khi không may gặp rủi
ro”.
Tuy nhiên, theo Bảo Việt, “rất tiếc là Sea Saigon đã
không ghi nhận thiện chí và những nỗ lực giúp đỡ đó mà còn tiến hành
khởi kiện và đưa tin rộng rãi trên báo chí. Điều này làm ảnh hưởng không
nhỏ tới thương hiệu của Bảo Việt trong bối cảnh cạnh tranh đang diễn ra
mạnh mẽ trên thị trường bảo hiểm Việt Nam”.
Về tính pháp lý trong trách nhiệm bồi thường bảo hiểm của Bảo Việt trong vụ việc này, Bảo Việt giải thích như sau:
Tàu Cần Giờ thuộc Công ty liên doanh vận tải thủy Sea
Saigon, tham gia bảo hiểm trách nhiệm dân sự chủ tàu (P&I) tại Bảo
Việt Việt Nam theo đơn bảo hiểm số 5.39.03/04SGPI với thời hạn từ
20/02/2004 tới 20/02/2005, theo Quy tắc của Hội Bảo hiểm Trách nhiệm dân
sự chủ tàu Miền Tây nước Anh (gọi tắt là Hội West of England – WOE) và
bảo hiểm thân tàu theo đơn số 5.39.03/SG với thời hạn từ 01/01/2004 tới
31/12/2004, theo Quy tắc ITC 1995.
Ngày 28/7/2004, Bảo Việt nhận được công văn của chủ
tàu thông báo tàu Cần Giờ đã bị Tòa án Tanzania bắt giữ vào ngày
28/7/2004 theo yêu cầu của Công ty Mohamed Enterprises với lý do tàu Cần
Giờ là tài sản của Chính phủ Việt Nam và bị bắt là để đảm bảo cho khiếu
nại mất hàng trong một hợp đồng mua hàng từ năm 1999 với Công ty Thanh
Hoà ở Tiền Giang.
Theo Bảo Việt, việc tàu Cần Giờ bị Tòa án Tanzania
bắt giữ là hoàn toàn trái pháp luật vì tàu Cần Giờ là tài sản của doanh
nghiệp liên doanh và Công ty liên doanh vận tải thủy Sea Saigon, không
phải là người gây ra thiệt hại cho Công ty Mohamed Enterprises.
Ngày 21/11/2005, Bảo Việt nhận được Giấy triệu tập
của Tòa án Nhân dân Tp.HCM, yêu cầu tham dự phiên tòa vào ngày
29/11/2005 tới để nghe thông báo về đơn khởi kiện của Công ty Sea Saigon
đối với Bảo Việt về việc bồi thường các chi phí phát sinh trong thời
gian tàu Cần Giờ bị bắt giữ tại Tanzania.
“Căn cứ vào Quy tắc của WOE, Quy tắc ITC 1995 thì
việc tàu Cần Giờ bị bắt tại Tanzania không thuộc phạm vi bảo hiểm
P&I vì chủ tàu không có lỗi trong việc gây thiệt hại cho Công ty
Mohamed Enterprises và không thuộc phạm vi bảo hiểm thân tàu theo điều
khoản bảo hiểm loại trừ rủi ro bắt giữ”, Bảo Việt khẳng định.
Tuy nhiên, ngay từ khi nhận được đề nghị của Sea
Saigon, “Bảo Việt đã tích cực phối hợp với WOE chủ động thuê luật sư bảo
vệ quyền lợi chủ tàu và tìm mọi biện pháp hỗ trợ về pháp lý cũng như
tài chính giúp chủ tàu”.
Tính đến thời điểm tháng 4/2005, chi phí trả cho luật
sư mà Bảo Việt phải thanh toán là 12.011 Đô la Mỹ. Và trong khoảng thời
gian tàu Cần Giờ bị bắt từ 28/7/2004 đến ngày tàu rời cảng Tanzania
20/8/2005, Bảo Việt vẫn liên tục duy trì bảo hiểm thân tàu và P&I
cho tàu, tạo sự tin tưởng cho Sea Saigon trong thời điểm khó khăn.
Sau khi tàu Cần Giờ được giải phóng, ngày 19/8/2005
Bảo Việt Việt Nam nhận được công văn số 106-05/CV-BGĐ của Sea Saigon,
thông báo tổng chi phí cảng phí và đại lý phí mà họ phải thanh toán cho
tàu Cần Giờ là 113.398,52 Đô la Mỹ và đề nghị Bảo Việt Việt Nam xem xét
hỗ trợ.
Do vụ việc không thuộc phạm vi bảo hiểm nên Bảo Việt
Việt Nam và WOE không có cơ sở để giải quyết cho chủ tàu. WOE cũng đã
chính thức có văn bản từ chối hỗ trợ Sea Saigon do các chi phí khiếu nại
không thuộc phạm vi bảo hiểm.
“Tuy nhiên, xét tình hình Sea Saigon là khách hàng
lâu năm, lại đang gặp khó khăn về tài chính do tàu bị bắt oan sai, Bảo
Việt Việt Nam đã đồng ý hỗ trợ 20.000 Đô la Mỹ theo quy chế về bồi
thường thương mại của Bảo Việt cho Sea Saigon, đồng thời yêu cầu Sea
Saigon chuẩn bị toàn bộ các chứng từ chứng minh thiệt hại để làm thủ tục
tiến hành đòi phía Mohamed Enterprise”, Bảo Việt cho biết.
Ngoài ra, trong suốt quá trình tàu Cần Giờ bị bắt
giữ, Bảo Việt cho biết đã thường xuyên báo cáo với Bộ Tài chính Việt Nam
và thực hiện sự chỉ đạo sát sao của bộ này để xử lý vụ việc.
Bảo Việt cũng e ngại rằng, xung quanh vụ việc này,
những thông tin chưa đầy đủ hoặc thiếu chuẩn xác sẽ gây ảnh hưởng tới uy
tín của mình.
0 comments:
Post a Comment