TS. NGUYỄN MINH PHONG - Viện Nghiên cứu phát triển kinh tế – xã hội Hà Nội
Thị
trường bất động sản Việt Nam sau giai đoạn hình thành, phát triển với
những động thái phức tạp, đầy kịch tính, bao gồm cả sự tiếp nối, lẫn đan
xen do những cơn sốt nóng cũng như sự trầm lắng khá mạnh với dư âm dài,
đã và đang tác động nhiều chiều đến đời sống kinh tế – xã hội ở không
ít địa phương, cả thành thị, lẫn nông thôn. Về tổng quát, có thể chỉ ra
một số đặc trưng và triển vọng chủ yếu của thị trường bất động sản Việt
Nam năm 2008.
1. Những biến động của hoạt động giao dịch trên thị
trường bất động sản thường mang tính cục bộ, địa phương và gắn với các
nhân tố chủ quan, nhất là với các động thái chính sách quản lý và đầu tư
của Nhà nước
Có thể dự báo, các đợt sốt tăng giá, sụt
giảm, hoặc “đóng băng” giá cũng như các giao dịch trên thị trường bất
động sản trong thời gian tới sẽ gắn với nguyên nhân trực tiếp từ các
điều chỉnh lớn trong chính sách quản lý nhà nước về đất đai và nhà ở, từ
cấp quốc gia, lẫn phạm vi địa phương. Thực tế cho thấy, ngoại trừ cơn
sốt giá bùng phát đầu tiên vào cuối những năm 80, đầu những năm 90 của
thế kỷ trước do chuyển đổi toàn bộ nền kinh tế từ cơ chế kế hoạch hóa
tập trung sang cơ chế thị trường, khiến giá nhà, giá đất đồng loạt tăng
lên theo mức thủy triều chung mặt bằng giá xã hội lúc bấy giờ (từ giá
bao cấp quá thấp, sang bước đầu theo giá thị trường…), các cơn sốt giá
sau đó trên thị trường bất động sản thường không diễn ra đồng loạt, cùng
lúc trên phạm vi toàn quốc, mà chỉ xảy ra cục bộ ở từng địa phương, dựa
vào mức độ và cách thức khác nhau trong việc duy trì chế độ 2 giá về
bất động sản… Tác động tiêu cực đến thị trường bất động sản của chính
sách 2 giá và các ưu đãi kiểu bao cấp về đất cho khu vực kinh tế nhà
nước nói chung đã, đang và sẽ còn đậm nét, thậm chí vượt khỏi sự kiểm
soát do sự cộng hưởng bởi tình trạng lạm dụng, tham nhũng, “vận động
hành lang”.
Những cơn sốt giá hoặc trầm lắng trên thị
trường bất động sản những năm qua và cả trong thời gian tới còn có quan
hệ tương hỗ hết sức chặt chẽ với “phong trào” lập quy hoạch: quy hoạch
tổng thể phát triển kinh tế – xã hội, quy hoạch phát triển ngành, quy
hoạch giao thông vận tải, quy hoạch kết cấu hạ tầng kỹ thuật đô thị, quy
hoạch sử dụng đất, quy hoạch chi tiết kiến trúc…, thậm chí nhiều khi
chỉ là quy hoạch “treo”, sơ sài ở mức ý tưởng, thiếu tính khả thi, chậm
đi vào cuộc sống.
Đặc biệt, những chương trình, dự án đầu
tư lớn phát triển kết cấu hạ tầng kỹ thuật hoặc hạ tầng xã hội từ nguồn
ngân sách nhà nước hoặc có nguồn gốc ngân sách nhà nước các cấp như vốn
ODA, vay thương mại trong nước qua phát hành trái phiếu chính phủ, trái
phiếu chính quyền địa phương…, hay từ các nguồn vốn ngoài ngân sách nhà
nước, nhất là từ nguồn vốn nước ngoài, cũng sẽ tiếp tục gây xung lực ảnh
hưởng rất mạnh đến nhiệt độ của thị trường bất động sản. Một con đường
nội đô, hoặc liên tỉnh, thậm chí liên huyện, liên xã, một con đường cao
tốc được xây dựng, một đô thị mới hay chỉ là một chung cư cao cấp do các
“địa gia” chuyên nghiệp trong nước và nước ngoài làm chủ thầu cũng đủ
để làm bùng phát cơn sốt giá, đẩy các giao dịch trên thị trường bất động
sản, dù thật và ảo trở nên nhộn nhịp, nhất là vùng đất dọc các con
đường và quanh khu đô thị đó.
Ngoài ra, sự nóng – lạnh của thị trường
bất động sản ở nước ta đã, đang và sẽ còn tiếp tục chịu ảnh hưởng đậm
nét của sự nhận thức và kỹ năng thích ứng của các cơ quan quản lý nhà
nước cũng như các doanh nghiệp, nhân dân về vai trò, cơ chế và xu hướng
vận động của thị trường nhà, đất. Các hoạt động đầu cơ, lũng đoạn, thậm
chí kích động thị trường sốt nóng giả tạo và “tâm lý đám đông”, “hiệu
ứng đám đông”, vừa có tính phong trào, vừa “nghe ngóng xem sao” trong
việc mua – bán bất động sản cũng là kết quả và biểu hiện thước đo của
mức độ nhận thức và thích ứng này.
2. Giảm dần chênh biệt giá cả bất động sản giữa các địa phương, thậm chí ngay trong một khu vực và tăng mức mặt bằng giá chung trên thị trường bất động sản
Giá cả bất động sản có thể chênh lệch
nhau hàng chục cho đến hàng trăm lần giữa các địa phương, thậm chí ngay
trong một thành phố, một tỉnh. Nếu 1m2 đất ở mặt tiền phố Hàng Gai – Hà Nội có giá hàng vài chục cây vàng, thì có khi 1m2
đất ở huyện Sóc Sơn – Hà Nội có giá chỉ trên dưới 1 chỉ cho đến 1 cây
vàng. Độ chênh tới mức chóng mặt về giá của thị trường bất động sản Việt
Nam được gắn liền với nhu cầu, khả năng, tập quán kinh doanh “mặt phố”,
“mặt tiền” của người sở hữu; gắn với tình trạng phát triển kết cấu hạ
tầng và vệ sinh môi trường của khu vực có bất động sản muốn bán – mua;
với “chất lượng” hàng xóm (bao gồm cả bất động sản liền kề và người chủ
của chúng), với hình dạng, khuôn khổ, quy mô bất động sản; thậm chí cả
với các yếu tố tâm linh và tín ngưỡng khác của địa phương và cá nhân…
Tuy nhiên, về dài hạn sẽ có sự xích gần nhau về giá cả trên thị trường
bất động sản giữa các địa phương, vùng lãnh thổ với nhau, cũng như giữa
các khu vực trên cùng một địa bàn, trong đó tốc độ tăng giá sẽ cao hơn ở
các khu vực thích hợp cho du lịch, nghỉ dưỡng có môi trường sinh thái
tốt, các vùng ven đô và gần các công trình hạ tầng quan trọng, cũng như
các khu đô thị cao cấp… Hơn nữa, trong thời gian tới, cùng với việc điều
chỉnh tăng khung giá đất mới của các thành phố lớn lên sát giá trần của
nhà nước (từ 1-1-2008 giá đất cao nhất ở Thành phố Hà Nội và Thành phố
Hồ Chí Minh là 67,5 triệu đồng – bằng giá trần quy định của chính phủ và
tăng 30% so với giá 2007), thì tác động tiêu cực của chính sách 2 giá
sẽ giảm bớt, song tổng mặt bằng giá đất chắc chắn sẽ có sự điều chỉnh
gia tăng chung đáng kể.
3. Sẽ có sự cân đối và đa dạng hơn về cơ cấu các bộ phận thị trường, các hàng hóa và chủ thể tham gia thị trường bất động sản
Bên cạnh sự phát triển khá rầm rộ thị
trường nhà chung cư, biệt thự cao cấp, nhà mặt phố và nhà vườn – trang
trại…, thị trường bất động sản toàn quốc cũng sẽ có sự phát triển mới
nhằm tạo ra sự cân xứng và đồng bộ hơn của bộ phận thị trường nhà cho
thuê, nhà dành cho người có thu nhập thấp, nhà bán trả chậm, nhà chuyển
đổi, cũng như thị trường bất động sản cầm cố, bất động sản dành cho Việt
Kiều và người nước ngoài. Cung – cầu đều gia tăng, các ngôi nhà, mảnh
đất – hàng hóa giao dịch trên thị trường bất động sản sẽ ngày càng nhiều
hơn, đa dạng hơn và tiện ích hơn cả về mẫu, mã, chủng loại, công năng,
chất liệu, quy mô và giá cả…
Những chủ thể tham gia thị trường sẽ
không chỉ còn tập trung vào bộ phận những người có thu nhập và mức sống
trung lưu trở lên mà sẽ có sự tham gia ngày càng nhiều hơn của các công
ty, quỹ đầu tư, kinh doanh bất động sản chuyên nghiệp, cũng như các nông
dân và những thị dân có thu nhập thấp, người Việt Nam định cư ở nước
ngoài và cả người nước ngoài. Bản thân Nhà nước, ngoài những hoạt động
quản lý nhà nước có liên quan đến thị trường bất động sản như đã nêu
trên, cũng sẽ tham gia tích cực, chủ động và hiệu quả hơn vào thị trường
này theo những cách thức mới thích hợp, mang tính thị trường hơn…
4. Các dịch vụ hỗ trợ thị trường bất động sản sẽ phát triển mạnh và mang tính chuyên nghiệp hơn
Trong triển vọng trung hạn, tính tự phát,
thiếu tổ chức của thị trường bất động sản – thể hiện qua mức độ ít ỏi
các giao dịch chính thức về bất động sản qua các cơ quan nhà nước hoặc
trung tâm, sàn giao dịch bất động sản có tổ chức – sẽ có sự cải thiện
đáng kể. Các trung tâm, sàn giao dịch bất động sản có tổ chức sẽ gia
tăng nhanh chóng và hiện diện nhiều hơn, rộng hơn ở các địa phương,
chiếm lĩnh thị phần ngày càng lớn và vững chắc hơn, cũng như chịu các
chế tài nghiêm ngặt hơn về chất lượng và nghĩa vụ dịch vụ của mình. Các
dịch vụ thanh toán, dịch vụ định giá, dịch vụ đăng ký và thẩm định bất
động sản, dịch vụ tư vấn pháp lý và tư pháp, dịch vụ thông tin thị
trường bất động sản… sẽ phát triển mạnh và có tính chuyên nghiệp cao
hơn. Các cơ sở pháp lý và năng lực, hiệu quả quản lý nhà nước đối với
thị trường bất động sản sẽ có nhiều chuyển biến tích cực hơn.
5. Mối quan hệ trực tiếp giữa thị trường bất động sản với thị trường vàng sẽ nhạt bớt, còn quan hệ với thị trường chứng khoán sẽ đậm nét hơn…
Khác với thị trường bất động sản và thị
trường chứng khoán, thị trường vàng Việt Nam đã sớm hội nhập sâu và gắn
kết ngày càng chặt chẽ với thị trường vàng thế giới. Nghĩa là, về nguyên
tắc và triển vọng, đời sống của thị trường vàng Việt Nam ngày càng
chung nhịp đập với thị trường vàng quốc tế, phản ánh các động thái chủ
yếu, nhất là sự lên xuống về giá cả cùng với xu hướng và tốc độ chung
của thị trường vàng thế giới. Hơn nữa, các hoạt động và cả các tác động
của các yếu tố đầu cơ, tâm lý, cũng như các phản ứng tự phát, “hiệu ứng
đám đông”… sẽ ngày càng mờ nhạt dần trên thị trường vàng tương lai. Việc
mua vàng tích trữ như dạng tài sản cá nhân cũng không còn hấp dẫn so
với các loại tài sản và kinh doanh khác, và do đó không còn là xu hướng
mạnh như những thập niên cuối của thế kỷ trước. Nếu các yếu tố chính trị
– xã hội trong nước và quốc tế không có những đột biến lớn, thì cũng
khó có sự bùng nổ hoặc đổ vỡ đáng kể nào trên thị trường vàng Việt Nam
bắt nguồn từ các nhân tố trong nước. Trong khi đó, cả thị trường chứng
khoán và thị trường bất động sản Việt Nam, trong thời gian trước mắt,
tính quốc tế về giá cả chưa cao, hơn nữa còn chịu ảnh hưởng nhiều hơn từ
các nhân tố phi thị trường trong nước với nhiều tính đột biến và khó
tiên liệu hơn…Vì vậy, việc thanh toán bằng vàng trong kinh doanh trên
thị trường bất động sản sẽ không còn mang tính chặt chẽ như trước. Mối
tương quan trực tiếp và liên thông truyền thống giữa 2 thị trường này,
nhất là về giá cả, cũng sẽ mờ nhạt dần…
Tóm lại, về tổng thể và trung hạn, thị
trường bất động sản Việt Nam là thị trường có nhiều tiềm năng phát triển
và đang từng bước hoàn thiện cùng với sự hoàn thiện của các thể chế thị
trường Việt Nam. Tiềm năng phát triển thị trường bất động sản Việt Nam
gắn liền với sự dồi dào của những nguồn quỹ đất công chưa giao, khó
giao, đất xen kẽ, hoặc cần thu hồi đưa vào thị trường bất động sản (các
công sở hoặc đất đã giao nhưng quá hạn mức hoặc sử dụng không đúng mục
đích, kém hiệu quả, hay không triển khai khai thác đúng thời hạn quy
định). Tiềm năng phát triển thị trường bất động sản còn liên quan đến
việc nâng cao hệ số sử dụng đất trên cơ sở tăng năng suất, tận dụng
không gian (xây nhà cao tầng), phát triển kết cấu hạ tầng (nhất là đường
giao thông) và đẩy nhanh quá trình đô thị hóa. Ngoài ra, tiềm năng phát
triển thị trường bất động sản còn liên quan đến việc hoàn thiện chính
sách khuyến khích góp quyền sử dụng đất để phát triển quỹ bất động sản
cho thuê hoặc trực tiếp phục vụ phát triển sản xuất – kinh doanh của
người sở hữu quyền sử dụng đất, chính sách mở cửa thu hút các nhà đầu tư
nước ngoài vào thị trường bất động sản trong nước, cũng như liên quan
đến việc thay đổi chế độ hộ khẩu và đăng ký nhà đất (sổ đỏ…), quá trình
sửa chữa, xây dựng các khu chung cư ở các thành phố, đô thị lớn.
Đặc biệt, triển vọng thị trường bất động
sản Việt Nam còn chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của sự tăng nhanh chóng nhu cầu
và khả năng thanh toán của người dân về mua – bán bất động sản do quá
trình đô thị hóa, cải thiện thu nhập và yêu cầu nâng cao chất lượng
sống. Về dài hạn, theo chúng tôi, cùng với sự tích lũy kinh nghiệm ứng
xử của các cơ quan nhà nước, các nhà đầu tư và nhân dân về thị trường
nhà đất, thị trường bất động sản Việt Nam sẽ ngày càng mở rộng, cân đối,
đồng bộ và có tổ chức hơn, mang tính thị trường cao hơn, phát triển
lành mạnh hơn, kết gắn chặt chẽ hơn với các thị trường khác trong sự
phát triển đồng bộ các thị trường và hoàn thiện thể chế kinh tế thị
trường ở nước ta, người thận trọng sẽ tiếp tục lựa chọn thị trường bất
động sản như một sân chơi quen thuộc và cách thức đầu tư an toàn và
thanh thản nhất.
TẠP CHÍ CỘNG SẢN SỐ 1 (145) 2008
0 comments:
Post a Comment