THS. PHẠM BÌNH AN
Singapore là một đảo quốc, một thành phố với 682 km2
và dân số 3,4 triệu người. Với quy mô quốc gia nhỏ bé và có nhiều điểm
đặc thù, Singapore khá thành công trong việc quản lý và điều tiết thị
trường bất động sản.
1. Khái quát về chế độ sở hữu đất đai:
Singapore có chế độ sở hữu đất đai đa dạng, trong đó
chấp nhận sở hữu tư nhân về đất đai. Đất do Nhà nước sở hữu chiếm tỷ
trọng lớn nhất (gần 90%), số còn lại do tư nhân chiếm hữu, nhưng việc sở
hữu này phải tuân thủ theo các chế độ quy hoạch sử dụng đất do Nhà nước
quy định. Người nước ngoài được quyền sở hữu căn hộ hoặc căn nhà (biệt
thự) kèm theo với đất ở. Chế độ sử dụng đất phổ biến là hợp đồng thuê
của Nhà nước trong thời hạn cụ thể:
Mục đích sử dụng đất
|
Thời hạn sử dụng (năm)
|
1. Đất sử dụng để xây nhà ở | 99 |
2. Đất sử dụng cho mục đích thương mại |
99
|
3. Đất sử dụng cho mục đích công nghiệp |
60
|
4. Đất sử dụng cho mục đích giáo dục |
30
|
5. Đất sử dụng cho mục đích tôn giáo |
30
|
6. Đất sử dụng cho mục đích phúc lợi xã hội |
30
|
7. Đất nông nghiệp |
10-20
|
2. Quy hoạch và quản lý thực hiện quy hoạch
Quy hoạch được nhận thức là vấn đề quan trọng hàng
đầu trong việc phát triển ổn định thị trường bất động sản. Phương thức
quy hoạch của Singapore rất bài bản và có những điểm khác với cách thức
mà TP.HCM đang làm. Theo họ có 3 loại quy hoạch chính, tiến hành theo
từng bước:
(1) Quy hoạch định hướng, hay quy hoạch ý tưởng
(Concept plan): định hướng phát triển các khu chức năng, trong đó xem
xét các yếu tố như hướng phát triển; cơ cấu diện tích, mối tương quan
giữa các khu chức năng (còn gọi là quy hoạch cơ cấu). Quy hoạch định
hướng có giá trị trong 10 năm. Quy hoạch tổng mặt bằng các tỉnh ở Việt
Nam đang tiến hành tương tự loại quy hoạch định hướng này.
(2) Quy hoạch tổng thể (Master plan) có thời hạn thực
hiện trong 05 năm, dựa trên quy hoạch định hướng để xây dựng các nội
dung chi tiết cho từng khu vực, từng cụm dân cư theo các tỷ lệ khác
nhau. Gọi là Master plan (bao gồm cả nội dung quy hoạch kinh tế – xã
hội), nhưng đây thực sự là quy hoạch chi tiết. Quy hoạch tổng thể được
công bố công khai rộng rãi cho mọi người dân tham gia góp ý chỉnh sửa và
công bố chính thức để thực hiện.
(3) Trong quá trình triển khai thực hiện dự án theo
quy hoạch, các chủ đầu tư lập dự án cụ thể phù hợp với quy hoạch chi
tiết đã đề ra và trình Cơ quan Tái Phát triển Đô thị (URA) xem xét phê
duyệt (Guiding plan). Từ quy hoạch sẽ xác định phân bổ sử dụng đất đai
hợp lý.
* Một số kinh nghiệm về quy hoạch:
+ Nhận thức được tầm quan trọng của quy hoạch, họ tập
trung nguồn lực để xây dựng quy hoạch, đảm bảo quy hoạch đạt chất lượng
cao và ít phải điều chỉnh. Quy hoạch theo thứ tự hợp lý và nhất quán từ
định hướng đến chi tiết. Quy hoạch triển khai từng bước, chắc chắn, một
số khu vực chưa quy hoạch còn để trống và đề rõ “khu vực đang nghiên cứu”.
+ Quy hoạch mang tính dân chủ công khai, đảm bảo mọi
người dân và các cơ quan chức năng, các doanh nghiệp được quyền tham gia
và được thông tin đầy đủ trên các phương tiện thông tin đại chúng. Sau
khi nội dung quy hoạch đã được công bố, giá trị pháp lý của quy hoạch
được đảm bảo, không phụ thuộc vào sự can thiệp của cá nhân hoặc cơ quan
nào. Nếu phát sinh một dự án mới ngoài quy hoạch mà muốn thực hiện thì
phải chờ điều chỉnh quy hoạch trong giai đoạn 5 năm tiếp theo. Việc quản
lý xây dựng theo quy hoạch rất nghiêm khắc, phía bạn cho biết chưa có
trường hợp vi phạm nghiêm trọng về giấy phép xây dựng nào phải xử phạt.
+ Quy hoạch không phụ thuộc vào ranh giới hành chính
mà theo các phân khu chức năng, do đó việc quy hoạch và triển khai thực
hiện thống nhất.
+ Nhà nước đóng vai trò trung tâm trong quy hoạch đô
thị, có toàn quyền quyết định mọi vấn đề trong quy hoạch đô thị. Sau khi
có quy hoạch, nhà nước thu hồi đất và giao đất (bán hoặc cho thuê) cho
các công ty (nhà nước hoặc tư nhân) thực hiện đúng quy hoạch chi tiết.
+ Quy hoạch được công bố trước khi thu hồi đất 2-3
năm, sau khi nhà đầu tư được giao đất phải cam kết thực hiện dự án trong
vòng 6 năm (thường là các dự án lớn). Nhà nước không cho phép chủ đầu
tư mua đi bán lại trên mảnh đất được giao, trừ một số trường hợp đặc
biệt.
3. Thu hồi đất, đền bù và tái định cư:
3.1. Thu hồi đất:
Sau khi có quy hoạch chi tiết và có dự án cụ thể, nhà
nước tiến hành thu hồi đất để triển khai thực hiện. Nhà nước toàn quyền
quyết định trong vấn đề thu hồi đất, người dân có nghĩa vụ phải tuân
thủ (theo Luật về thu hồi đất – Land Acquisition Act). Công tác thu hồi
đất dựa trên nguyên tắc:
- Thu hồi đất bắt buộc phục vụ cho việc phát triển cơ sở hạ tầng, phúc lợi xã hội và chỉnh trang đô thị.
- Hạn chế thu hồi đất tư nhân, chỉ thu hồi khi thực sự cần thiết.
- Công tác thu hồi đất phải được sự cho phép bởi
Chính phủ và các thành viên trong Nội các Chính phủ, sau khi đã thảo
luận và tham khảo ý kiến cộng đồng.
- Việc thu hồi đất được tiến hành theo từng bước chặt chẽ và có thông báo trước cho người dân 2 – 3 năm.
Nếu người dân không chịu đi để nhà nước thu hồi đất
sẽ áp dụng cưỡng chế hoặc phạt theo Luật xâm chiếm đất công (State Lands
Encroachment Act).
3.2. Chính sách đền bù:
Mức đền bù thiệt hại căn cứ vào giá trị bất
động sản của chủ sở hữu; các chi phí tháo dỡ, di chuyển hợp lý; chi phí
mua vật tư thay thế; thuế sử dụng nhà mới… Nếu người dân không tin tưởng
Nhà nước, có thể thuê một tổ chức định giá tư nhân để định giá lại và
chi phí do Nhà nước chịu. Kinh nghiệm xác định giá đền bù cho thấy: Nhà
nước Singapore đền bù giá thấp hơn giá hiện tại, vì giá bất động sản
hiện tại đã bao gồm giá trị gia tăng do nhà nước đầu tư hạ tầng, do đó
nhà nước điều tiết một phần giá trị đã đầu tư. Nhà nước không thể đáp
ứng yêu cầu đền bù theo giá trong tương lai.
Ngoài ra, các yếu tố sau đây cũng được xem xét khi
đền bù: giá trị bất động sản gia tăng do công trình công cộng đi ngang
qua, nhà nước sẽ điết tiết; ngược lại công trình công cộng ảnh hưởng xấu
đến mảnh đất (như tiếng ồn, khói bụi, người ngoài có thể nhìn vào
nhà…), nhà nước sẽ tăng đền bù; công trình cắt manh mún mảnh đất hiện
hữu; chi phí để hoàn tất thủ tục cho mảnh đất còn lại.
Tuy nhiên, cũng có những yếu tố không chấp nhận khi tính mức đền bù,
đó là: đòi được thưởng để di dời sớm hoặc muốn ở lại chỗ cũ nên đòi
tăng đền bù mới chịu đi; đòi bồi thường vào việc đầu tư thêm vào căn
nhà, sau khi đã có quyết định giải tỏa, trừ khi căn nhà quá tệ cần được
sơn sửa lại. Trong vòng 2 năm công bố giải tỏa mà cố ý xây dựng nhà lớn
đẹp để đòi đền bù; đòi đền bù theo giá đã mua (ý định đầu cơ đất); hoạt
động kinh doanh nhưng không có giấy phép, không có căn cứ pháp lý để đền
bù; tổ chức, cá nhân sử dụng bất động sản bất hợp pháp. Ngoài ra, sự
gia tăng giá đất trong vòng 7 năm do sự phát triển của hạ tầng công cộng
cũng được xem xét điều tiết.
Phương thức thanh toán khi đền bù là trả
trước 20% khi chủ nhà thực hiện việc tháo dỡ, phần còn lại trả khi hoàn
tất việc di dời. Nếu hộ gia đình có nhu cầu cấp bách về nhà ở, sẽ thu
xếp cho thuê với giá phù hợp.
Ngoài ra, nhà nước Singapore còn có các chính sách hỗ
trợ khác đảm bảo quyền lợi của chủ bất động sản phải di dời. Trong quá
trình đền bù, chủ bất động sản có quyền khiếu kiện về giá trị đền bù.
Hội đồng đền bù sẽ là tổ chức quyết định giá trị đền bù đối với người
khởi kiện. Nếu chủ bất động sản vẫn không đồng ý có thể đưa vụ việc lên
Tòa Thượng thẩm.
Nhìn chung, chính sách đền bù được tiến hành thận
trọng (nhất là đất của tư nhân), có văn bản luật quy định chặt chẽ, tạo
điều kiện thuận lợi và chính sách đền bù công bằng đối với mọi tổ chức,
cá nhân, do đó tạo được sự đồng thuận cao trong xã hội. Tỷ lệ cưỡng chế
chiếm một tỷ trọng không đáng kể, dưới 1%.
* Một số kinh nghiệm khác trong đền bù thiệt hại khi giải toả:
+ Có chính sách hỗ trợ tối đa về thiệt hại và tạo
điều kiện công ăn việc làm cho người nông dân khi chuyển thành thị dân
(chủ yếu trong thời gian cách đây 20-30 năm). Tuy nhiên, do số lượng
nông dân không nhiều nên đây không là vấn đề nghiêm trọng. Đối với các
hộ kinh doanh thương mại hoặc cơ sở công nghiệp, hướng đền bù bằng tiền
mặt và căn cứ vào thu nhập thực tế trước đó.
+ Đối với các cơ sở tôn giáo như chùa chiền, nhà thờ
khi giải tỏa được bố trí xây dựng mới trên địa điểm và diện tích khu đất
phù hợp (thường rộng rãi hơn), nhằm phục vụ khu dân cư mới.
+ Việc giải tỏa di dời ít làm xáo trộn công ăn việc
làm của người dân (do đất nước Singapore quá nhỏ bé nên việc đi lại
thuận tiện)
+ Không có trường hợp người nông dân tự chuyển nhượng đất cho nhà đầu tư để xây dựng các khu dân cư (như ở Việt Nam). Lý do là thời gian sử dụng đất khác nhau và nhà nước không cho phép.
Mọi việc chuyển nhượng làm thay đổi mục đích sử dụng phải thông qua cơ
quan nhà nước. Nhà nước đóng vai trò trung gian giữa người sử dụng đất
và chủ đầu tư, tránh những tiêu cực trong việc đền bù giải tỏa và không
để ảnh hưởng xấu đến việc thực hiện dự án theo quy hoạch nói riêng và
phát triển kinh tế nói chung.
+ Theo thông tin do phía Singapore cung cấp, tính
bình quân, tiền đền bù chỉ chiếm khoảng 9% tổng giá trị đầu tư một dự án
(trong khi đó, tỷ lệ này ở Việt Nam có thể đến 70-80%). Kiểm soát tốt
giá đền bù là một trong những lý do giúp chương trình phát triển hạ tầng
và phúc lợi công cộng thành công.
3.3. Vấn đề tái định cư và cung cấp nhà ở công (public housing):
Chính sách tái định cư gắn liền với bố trí nhà ở công
– loại nhà do nhà nước xây dựng và cung cấp giá rẻ kèm theo một số điều
kiện. Đây là một điểm đặc thù và rất độc đáo của thị trường bất động
sản tại Singapore. Singapore thiết lập một cơ quan tập trung thực hiện
việc cung cấp nhà ở công cho người dân trong đó chủ yếu phục vụ tái định
cư – Cục Phát triển Nhà (HDB). Được thành lập từ năm 1960, cho đến nay
với khoảng 8.000 nhân viên, HDB đã cung cấp nhà cho 85% dân số
Singapore, trong đó có 2% thuê căn hộ (năm 2001).
a/ Các bước chuẩn bị cho công tác tái định cư:
Các nhân viên của HDB tiến hành điều tra xã hội học
kỹ lưỡng về hộ gia đình trước khi triển khai việc tái định cư, trong đó
lưu ý các chi tiết về số thành viên trong gia đình, kể cả con cái; nguồn
thu nhập; nghề nghiệp, nơi làm việc, tình trạng pháp lý của bất động
sản… Các đơn vị, tổ chức khác như cơ quan, nhà thờ, cơ sở công nghiệp –
thương mại … đều được điều tra tỉ mỉ và đưa vào danh sách tái định cư. Việc điều tra tỉ mỉ, thận trọng sẽ tạo bằng chứng chắc chắn cho việc hỗ trợ tái định cư chính xác, công bằng.
b/ Điều kiện để được tái định cư tại các căn hộ do HDB cung cấp
Cơ quan quản lý đất Singapore (SLA) bảo lãnh và làm
thủ tục giới thiệu các hộ thuộc diện tái định cư được mua hoặc thuê nhà
của Trung tâm phát triển nhà (HDB) với điều khoản ưu đãi: ưu đãi về thủ
tục mua và thuê, miễn thế chấp,… Chính sách cung cấp nhà ở công của HDB
có phân biệt các trường hợp cụ thể, trong đó ưu tiên công dân Singapore.
Nếu không sử dụng nhà do HDB cung cấp sẽ được nhà nước hỗ trợ thêm tiền
(khoảng 1.200 đôla Singapore).
c/ Cung ứng nhiều loại nhà ở để đáp ứng nhu cầu đa dạng của người dân
Có nhiều loại nhà phù hợp với nhu cầu đa dạng của
người dân. HDB chủ yếu cung cấp các căn hộ trong các tòa nhà cao tầng.
Có 5 loại căn hộ cơ bản là:
Loại căn hộ | Diện tích chuẩn (m2) | Giá bán hoặc cho thuê (*) |
1 phòng | 32 | 26-33$/tháng |
2 phòng | 45 | 44-75$/tháng |
3 phòng | 85 | |
4 phòng | 90 | 126.000$ |
5 phòng | 110 | 203.000$ |
(*) Chủ yếu các căn
hộ có 1-2 phòng để cho những người thu nhập thấp thuê, các căn hộ 4-5
phòng chủ yếu để bán. Đơn vị tính là đô la Singapore – 1$ tương đương 9.000 VND
Ngoài ra, còn có các căn hộ hạng sang (Executive)
hoặc các căn hộ cho người già (Studio Apartment). Như vậy, chương trình
cung cấp nhà ở do HDB triển khai đã đáp ứng nhu cầu đa dạng về nhà ở của
hầu hết mọi người dân Singapore, kể cả những người có thu nhập thấp.
Để hạn chế tình trạng mua đi bán lại và đầu cơ, Chính
phủ quy định khi mua nhà của HDB phải ở 5 năm mới được bán và sau 10
năm (kể từ khi bán căn nhà thứ nhất) mới được mua căn nhà thứ hai của
HDB.
d/ Chính sách tài chính
Cung cấp nhà ở công với giá ưu đãi là một đặc điểm
riêng của Singapore, do đó nhà nước có chính sách về tài chính tương ứng
để hỗ trợ chương trình này. Có 2 phương thức chủ yếu là: (1) HDB vay
nhà nước, các ngân hàng hoặc phát hành trái phiếu (bond) để phát triển
các khu dân cư, bán cho người dân và thu hồi vốn để hoàn trả vốn vay;
(2) Chính phủ hỗ trợ vốn cho người dân mua nhà trả góp của HDB (có thế
chấp nhà), thông qua phát hành trái phíêu kho bạc từ Quỹ Tiết kiệm Trung
ương. Ngoài ra HDB còn vay mượn từ thị trường vốn (trái phiếu trung
hạn) và các thể chế tài chính khác.
4. Các hình thức cung cấp đất công để thực hiện dự án:
Ở Singapore đất thuộc sở hữu Nhà nước chiếm gần 90%.
Để chuyển giao đất công cho các đơn vị phát triển bất động sản, có 3
hình thức chủ yếu:
a/ Đấu giá hoặc đấu thầu: Đây là phương thức
đầu tiên bán đất cho khu vực tư nhân, nhằm bán được mảnh đất ngang giá
thị trường, tạo cơ hội bình đẳng cho người mua và tăng nguồn thu cho
ngân sách.
Nguyên tắc cơ bản trong phương thức này là công khai
và minh bạch về nội dung quy hoạch khu đất; điều kiện được mua, giá khởi
điểm,… trên các phương tiện thông tin đại chúng và internet. Chính phủ
cam kết không thay đổi nội dung đưa ra đấu giá hoặc đấu thầu. Các đối
tượng được tham gia rộng rãi sẽ hạn chế việc khống chế giá. Giá khởi
điểm do Người Thẩm Định Giá Trưởng (Chief Value – thuộc Bộ Tài chính)
phối hợp với Cơ quan quản lý đất đai (SLA) xác định.
b/ Bán trực tiếp: Mục đích bán cho các đơn
vị phát triển nhà ở công như HDB hoặc phát triển công nghiệp như Jurong
Town Corporation (JTC) hoặc các cơ quan Chính phủ theo chức năng luật
định. Giá bán dựa vào Người Thẩm Định Giá Trưởng quy định theo giá thị
trường để sử dụng đất có hiệu quả nhất. Trường hợp đặc biệt: bán cho các
tổ chức phúc lợi hoặc từ thiện do Chính phủ quy định giá. Hình thức bán
trực tiếp cho tư nhân còn áp dụng đối với một số mảnh đất quá nhỏ hẹp
muốn phát triển phải nối kết với miếng đất khác liền kề.
c/ Đấu thầu hạn chế: trong trường hợp bán miếng đất của nhà nước nằm lọt giữa các mảnh đất của tư nhân, thì ưu tiên cho các chủ đất xung quanh.
* Lưu ý một số kinh nghiệm khi cung cấp đất cho thị trường:
- Các mục đích sử dụng đất khác nhau sẽ có giá bán
khác nhau. Ví dụ, để phát triển trường tiểu học, trung học nhà nước cung
cấp đất miễn phí, nhưng các trường đại học, kỹ thuật, tổng hợp… thì
phải mua. Đất xây dựng các cơ sở thương mại, công nghiệp phải theo giá
thị trường. Đất phát triển nhà ở công do Người Thẩm Định Giá Trưởng quy
định.
- Khi bán đất, nhà nước luôn kèm các điều kiện cần thiết để xây dựng công trình trên mảnh đất đó. Về cơ bản không cho phép nhà đầu tư mua đi bán lại mảnh đất đã mua.
- Nhà nước điều tiết thị trường bằng việc điều chỉnh
lượng đất bán ra phù hợp, ví dụ năm 1997 khi có khủng hoảng kinh tế, nhà
nước ngưng bán đất cho tư nhân; hoặc khi thị trường phát triển quá
nóng, nhà nước tăng lượng bán ra. Do nhà nước chủ động điều tiết thị
trường và có những quy định nghiêm ngặt trong việc sử dụng đất có hiệu
quả, nên không có hiện tượng găm giữ hoặc đầu cơ đất.
5. Một số kinh nghiệm về quản lý thị trường bất động sản:
Có thể rút ra những bài học kinh nghiệm quan trọng từ
việc quản lý thị trường bất động sản tại Singapore để có thể nghiên cứu
áp dụng vào thực tiễn Việt Nam nói chung và TP.HCM nói riêng:
(1) Nhà nước đóng vai trò trung tâm và chủ động trong
việc quản lý và điều tiết thị trường bất động sản. Không chỉ chiếm phần
lớn đất đai để dễ dàng điều tiết thị trường, nhà nước Singapore còn có
một hệ thống pháp luật về thị trường bất động sản khá hoàn chỉnh và thực
hiện rất nghiêm trong việc quản lý sử dụng đất.
(2) Công tác quy hoạch được đặc biệt chú trọng, tạo
sự phát triển bền vững cho thị trường bất động sản. Việc xây dựng quy
hoạch được tiến hành từng bước khoa học, kỹ lưỡng và trước khi công bố
công khai phải có ý kiến đóng góp rộng rãi của người dân.
(3) Nhà nước chịu trách nhiệm thu hồi đất, sau đó
cung cấp cho các đơn vị để thực hiện dự án theo quy hoạch (bán hoặc cho
thuê), tránh tình trạng đối đầu giữa nhà đầu tư và chủ đất trong quá
trình đền bù giải phóng mặt bằng. Không có hiện tượng tư nhân thương
lượng với người dân để mua lại đất xây dựng các công trình nhà ở, cơ sở
thương mại… để kinh doanh.
(4) Công tác thu hồi đất, đền bù, giải tỏa được thực
hiện theo luật định, công bằng và bình đẳng đối với mọi tổ chức, cá
nhân, có xem xét điều tiết giá trị gia tăng do nhà nước đầu tư hạ tầng
đô thị. Việc đền bù được điều tra khảo sát tỉ mỉ, đảm bảo quyền lợi của
người dân.
(5) Nhà nước can thiệp khá sâu và tích cực vào thị
trường bất động sản, đặc biệt là thực hiện thành công chính sách nhà ở
công, nhằm cung cấp cho hầu hết người dân Singapore có nhà ở thích hợp,
đồng thời có những hạn chế việc mua đi bán lại.
(6) Chính vì chế độ sử hữu đất rõ ràng, quản lý sử
dụng đất chặt chẽ, tiềm lực nhà nước rất mạnh, Singapore hầu như không
có hiện tượng đầu cơ bất động sản và giá bất động sản không biến động
nhiều để có thể ảnh hưởng xấu đến phát triển kinh tế. Một trong những
nguyên nhân nữa để thị trường bất động sản phát triển ổn định là ý thức
tuân thủ pháp luật của người dân và cả cơ quan hành pháp rất cao.
Trên đây là một số kinh nghiệm rút ra từ đợt khảo sát
thị trường bất động sản của Singapore. Do thời gian khảo sát rất ngắn
(03 ngày), chắc chắn những vấn đề nêu ra chưa thể đầy đủ. Nhóm công tác
sẽ tiếp tục nghiên cứu các tài liệu có liên quan thu thập được để học
tập những kinh nghiệm tốt và đề xuất áp dụng vào công tác quản lý phát
triển thị trường bất động sản tại TP.HCM.
SOURCE: NỘI SAN KINH TẾ SỐ 12/2003 – VIỆN KINH TẾ TPHCM
0 comments:
Post a Comment