NGUYÊN TRƯỜNG
Sau một thời gian dành
dụm, năm 1993, bà T. (TP Long Xuyên) mua được miếng đất hơn 70 mét vuông
rồi cất căn nhà cột tràm lợp lá để bà và chín người con cùng sinh sống.
Đuổi mẹ ra đường
Gần 13 năm sau, H. – một người con trai của bà bỗng
dưng hay nói bóng gió là sẽ lấy nhà, mẹ và các anh chị em kiếm chỗ ở
khác. Bóng gió một thời gian, cuối cùng đến cuối năm 2006, H. đã đuổi mẹ
và các anh chị em ra khỏi nhà. Ức lòng vì tự nhiên mất chỗ ở, bị con
đối xử tệ, bà báo với chính quyền địa phương. Địa phương mới cho bà hay
là H. khai với cơ quan chức năng là mẹ đã bán đất cho mình. Phần nhà đất
này giờ là của H. nên H. có toàn quyền quyết định. Nghe tin, bà T. sững
người. Liệu có sự nhầm lẫn chăng? Trả lời với bà, địa phương khẳng định
rằng không có sự nhầm lẫn nào cả, thậm chí phần đất này cũng đang được
xem xét cấp giấy đỏ cho H.
Cho rằng có chuyện mờ ám, bà T. đã làm đơn khiếu nại.
Nhận đơn, chính quyền địa phương nhiều lần hòa giải, động viên H. trả
lại phần đất để mẹ con, anh em cùng trú ngụ. Tuy nhiên, trước sau như
một H. bảo rằng mẹ đã bán rồi thì không trả gì hết. Đồng thời, để chứng
minh có chuyện mua bán rõ ràng, H. trưng ra tờ sang nhượng do mẹ bán đất
vào ngày 26-9-2001 với giá bảy triệu đồng. Tờ sang nhượng có chữ ký của
bà T. và bốn người con khác.
Trước chứng cứ rành rành như thế, có người cho
rằng bà T. lẩn thẩn vì có lẽ bà đã 75 tuổi rồi nên không còn nhớ rõ việc
mình làm. Nghe xong bà càng ức bởi bà đã già nhưng trí nhớ của bà không
kém. Rõ ràng không có sự mua bán, ký chác gì cả. Do vậy, ngay lập tức
bà khẳng định với địa phương rằng bà chưa bao giờ ký tên bán đất. Bốn
người con khác cũng ngơ ngác khi thấy chữ ký của mình. Họ cũng khẳng
định chưa bao giờ ký, chưa bao giờ biết đến tờ sang nhượng đất này.
Trả lại nhà cho mẹ
Bên nói có bán, bên nói không, việc hòa giải ở địa
phương không thành. Bà T. đã nộp đơn ra tòa nhờ phân xử. Tòa cũng đã mời
các đương sự đến hòa giải nhưng đều không thành công. H. vẫn cho rằng
đó là nhà đất của mình mua lại của mẹ nên không thể trả lại.
Hòa giải không xong, vừa qua, TAND TP Long Xuyên đã
phải mở phiên xử sơ thẩm. Tuyên án, tòa buộc H. phải trả lại đất, nhà
cho mẹ vì H. không chứng minh được có sự mua bán rõ ràng, hợp pháp. Theo
tòa, tờ sang nhượng của H. cung cấp không có giá trị pháp lý. Bởi nó
không tuân thủ theo thủ tục chuyển nhượng đất đai, không có xác nhận của
cơ quan có thẩm quyền và những người ký tên không thừa nhận chữ ký của
mình.
Xung quanh vụ án này, nhiều chuyên gia cho rằng tòa
đã bỏ qua một vấn đề pháp lý quan trọng. Lẽ ra tòa nên giám định các chữ
ký trong tờ sang nhượng xem có phải H. đã giả mạo chữ ký hay không. Nếu
H. giả mạo để chiếm đoạt nhà đất thì hành vi của H. có thể sẽ cấu thành
tội phạm. Nếu hành vi này có sự giúp sức của cán bộ cơ sở trong việc
làm sổ đỏ thì có dấu hiệu tội làm giả giấy tờ, còn không sẽ cấu thành
tội trộm cắp tài sản hoặc lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản.
SOURCE: BÁO PHÁP LUẬT TPHCM
0 comments:
Post a Comment